Màu xanh thẳm, ghe ngược xuôi sông Hậu
quán
lá buồn hiu hắt gió mơn man
hơi
men cay không trút cảnh cơ hàn
cọng
rạ đứng nhìn người như thầm hỏi.
vùng
“dưới cá trên cơm” đói vẫn đói!
mấy
trăm năm viên mãn lạ lùng chưa
nắng
tháng tư len qua tàu lá dừa
rớt
bóng xuống dòng kênh - xuồng ba lá.
em
nghiêng nón lơi tay chèo rời rã
lưng
ngày xuân theo con nước lớn ròng
ta
một đời ôm mộng ước long nhong
nuốt
hy vọng theo men cay chờ sáng.
em
ngơ ngác giữa khung trời hữu hạn
tình
trăm năm trong giấc mộng mỹ miều
giữ
cho nhau thời thơ ấu thương yêu
con
sáo nhỏ suy tư trên ruộng lúa.
không
dây trói khắp châu thân giẫy giụa
sóng
lúa vàng điệu lý lướt về đâu
đêm
lại đêm từng sợi tóc mệt nhầu
ánh
trăng nhạt bờ mương vang nhái gọi.
em
bỏ quê về phương trời - tự hỏi
ai
hiểu cho lòng hạt gạo truân chuyên
gạo
và em lênh đênh khắp mọi miền
thật
cay đắng - đời vô tình trôi chảy!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét