Mười tám tuổi trên vai dài khẩu súng
khẩu
grant chình ịch mỏi hai tay
đêm
cao nguyên nóng lạnh nứt mặt mày
màu
đất đỏ tựa môi son con gái.
núi
tiếp núi bước quân hành mê mãi
chống
quân thù bên ngoài lẫn bên trong
máu
anh em chảy xuống nát cõi lòng
quê
yên ấm bỗng nhiên - mùa tao loạn!
người
bạn gái bỏ thôn đi lánh nạn
chiến
tranh là mụt nhọt đã vỡ tan
lửa
chiến trường từng vết cháy ngút ngàn
ngày
đất nước tươi màu trong nắng mới?
kỷ
niệm đẹp theo giày saut vời vợi
lá
thư tình nhẹ hẫng đè trái tim
lá
ngậm sương nghe lảnh lót tiếng chim
mà
cứ ngỡ tiếng lòng ai vọng lại.
đếm
từng chữ trên thư tình vụng dại
hồn
bâng khuâng qua hình bóng chập chờn
súng
đạn đầy chia sớt cảnh cô đơn
khe
khẽ hát hẹn hò ngày về phép.
bộ
đồ trận xếp ba lô gọn đẹp
sân
trường xưa gốc phượng có còn chờ
ngày
chia ly nằng nặng rớt câu thơ
trang
lưu bút nhòa mưa đầu ngọn viết.
tay
vẫy vẫy… đôi chân dường như biết
bước
chân đi - đi vào cõi mộng du
chiến
trường xa bom đạn réo mịt mù
sự
sống chết có đôi khi quên hết…
tuổi
mười tám tình thư - êm thảm dệt
trăng
thượng nguồn chen kẽ lá rơi tay
men
rượu nồng thẩm thấu đến mê say
người
lính trẻ dạn dày nơi chiến tuyến.
Trang Y Hạ
Sân
bay Phượng Hoàng
DakTo
đầu năm 1967
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét