cảm nhận qua bài:
“Đêm Đông Mà Lòng Thật Ấm” của
chị Linh Vang
Xin cảm tạ một mùa đông nhân thế
thấy
và nghe từng hơi thở của nàng
đêm
quê hương lửa đạn réo điêu tàn
màu
sương núi ủ thân người lính chiến.
tai
rất thích nàng tỉ tê kể chuyện
nói
líu lo rải thảm ấm lối về
sẽ
là nhà hiền triết biết lắng nghe
im
lặng hết cả không gian cằn cỗi.
ngày
của đông phủ rừng cây sẫm tối
ngọn
đèn đường cận thị nhìn không xa
nhạc
trỗi lên từng giai điệu mượt mà
chân
lã lướt dìu nhau đi vào mộng.
thân
lính chiến nơi chiến trường - chết sống
đường
chim bay và đường đạn nghịch nhau
thân
giữ nước mơ chi chuyện công hầu
dài
từng sợi buộc vào hồn nhung nhớ.
tiếng
súng trận khô khan chùm ngói vỡ
lao
vào nhau không một chút ngại ngần
đầu
óc nào tĩnh táo nhớ giai nhân
rừng
cây lá cũng gào lên giãy giụa.
tiếng
bom rơi, tiếng pháo bầy chát chúa
những
âm thanh thần thánh cũng thất kinh
thương
quê nhà giấc ngủ chẳng an bình
từng
số phận trôi trên đầu ngọn sóng.
ôm
mùa đợi trong đôi tay lạnh cóng
hơi
thở nàng khói ấm tỏa hồn ta
cứ
tỉ tê xua cái lạnh chiều tà
những
bất hạnh của một thời tuổi trẻ.
gần
bên nhau, siết tay nàng nhè nhẹ
để
xua đi tiếng thét của đạn bom
mảnh
trăng non e ấp ráng chiều hôm
gió
đông lại cho nhau tình xuân ấm.
Trang
Y Hạ
nhớ mùa đông Kontum
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét