Anh chống gậy đi chợ
chợ gần, sao quá xa
tạm dừng chân để thở
người đời: qua cứ qua
hàng rau, rồi hàng thịt
hàng cá, với: hàng hàng
mua mỗi thứ, mỗi ít
mua nhiều làm sao mang
trước, cùng em đi chợ
anh lẽo đẽo phía sau
giỏ nặng anh chẳng sợ
chỉ sợ em: càu nhàu
bây giờ, tay chống gậy
âm thầm theo lối xưa
dấu chân em anh thấy
ẩn hiện dưới nắng mưa
em làm hoa không nở
lẽ nào đành bỏ nhau
cha mẹ anh ăn ở
chưa bạc lòng trầu cau
vái trời - đi một lúc
đừng: vợ trước, chồng sau
dòng đời trôi lắm khúc
hơn mười năm em đau
em bỏ anh trần thế
ngẩn ngơ ngó bàn thờ
thắp nén nhang kể lể
thế gian anh vẫn chờ
mỗi ngày ra chợ búa
mua - nấu món em ưa
chén cơm gác đôi đũa
biết em ăn có vừa
phòng ngủ: chăn, chiếu, đệm
vẫn giữ kỷ em ơi
cái bàn em trang điểm
mỗi tối anh tới ngồi
“lấy dùm em cái lược
nhúng cho ướt cái khăn”
anh thở dài thườn thượt
thèm, được em cằn nhằn
thèm được em giận lẩy
hờn, nằm hai ba ngày
hoặc, làm mình làm mẩy
ghen tuông: bóng-gió-mây
bây giờ, còn đâu hả
trôi hết vào hư vô
đêm nằm nghe chiếc lá
rớt xuống hồn khắc khô
ngày, lò dò ra mộ
bóng chiều cứ chàng ràng
con chim kêu về tổ
gọi tên em - mơ màng
hôm qua đi chẩn bệnh
bác sĩ bảo: bớt đi
chưa đến nỗi nằm khểnh
đếm từng giọt từ ly
đầu óc, gần... mê muội
lúc sáng quên mua hoa
sinh nhật - tám mươi tuổi
vắng em, mắt bụi nhòa
anh nhìn lên ảnh cưới
nhớ câu "...bạc răng long"
cầm cây nhang, rười rượi
sóng... dồn dập cõi lòng.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét