Đi lao động mấy năm chưa về lại
thấy
quê nhà qua màn ảnh truyền hình
gom
chút tiền cho em bớt dầu dãi
lưng
mẹ còng đứng thẳng ngắm bình minh.
đi
làm thuê, thì làm sao sung sướng
-sướng
làm sao cho bằng được quê ta?
bỏ
công sức trần thân mới kiếm được...
nằm
tênh hênh ngủ nghỉ - của đâu ra.
ở
nước ngoài người ta sống sung mãn
chuyện
ăn mặc không đến nỗi tối mày
không
bán mặt quanh năm dưới nắng hạn
không
chống chèo - mùa lũ mỏi đôi tay.
ở
xứ ngoài họ tự do thoải mái
luật
công bằng cho tất cả những ai
những
ước mơ thành hiện thực - tương lai!
tài
đã chín ắt có nơi trọng dụng.
đi
lao động bao năm, vẫn còn đụng
loài
bạch tuộc nhùng nhằng chưa đứt đuôi
đi
làm thuê, cam phận đời rẻ rúng
đêm
từng đêm cuộn nước mắt vào người!
ta
và ta - làm cho ta, tự khổ
mấy
mươi năm ngập lặng cõi ta bà
nhìn
xứ lạ mà lòng thêm xấu hổ
đi
với người mà cứ ngỡ theo ma.
em
cố đợi - hoa vàng anh về lại
mua
cho em chiếc áo mới đón xuân
mua
cho mẹ chiếc khăn choàng mềm mại
che
gió đông ngang bướng, lạnh không ngừng.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét