Những chuyến xe chạy suốt
ngày đêm
người đụng người khua chân vội
vã
người với người tới lui mấy
ngả
còn riêng ta đứng đợi ai đây
!
bước lên xe đi tìm bóng mây
từ ruộng xưa hẹn nơi xứ lạ
nghe than rằng chốn nầy buồn
quá !
vậy mà yêu tha thiết cô đơn
đã lâu rồi quên hết giận hờn
có hoặc không - chân thành
nói thẳng
đã lâu rồi không quen: nhiếc,
mắng
nói cảm ơn, xin lỗi mỏi mồm
đã lâu rồi quên thói lôm côm
đứng xếp hàng trông là lịch
sự
không như vậy - xem như quỷ
sứ
cái mặt dày không biết để mô
gắng đi tìm địa chỉ mơ hồ
bóng mây trắng hay đen - thiệt
khổ
đôi chân bước trên đường hoạn
lộ
tâm rối bời đành đứng quạnh
hiu
bước lên xe ba bảy cũng liều
nhắm mắt ngủ tới đâu thì tới
đường trần ai dặm nghìn dịu
vợi
đến cuối đường ai kẻ gọi ta
?
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét