Nhớ thằng Út
Tây Ninh !
Một ngày rụng xuống tựa vôi
âm thanh vỗ mặt đơn côi một
ngày
chóng mày con vụ quay quay
rùng mình dội chiếc lá bay
qua mùa.
còn gì đâu để hơn thua
lênh đênh thuyền giấy gió
mưa sóng tràn
còn gì đâu nữa thở than
công hầu duyên chút cũ càng
từ lâu
mơ màng nhớ mặt con trâu
nhai thời gian ngó một màu
tang rơi
lời ca đẩy võng à ơi
đung đưa chưa hết quãng thời
ấu thơ
một ngày rụng xuống hững hờ
tóc râu nhợt nhạt cố chờ ai
đây
ngửa tay lục sợi chỉ tay
tử sinh đường đã đến ngày đó
chưa ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét