Bậu xuôi cuối phía xa xa
tròn trăng lẹm mấy lần qua
qua chiều
giọt sương thấm mặn rong rêu
đã đi - mưa nắng cũng liều bậu
ơi !
ta xuôi tít cuối chân trời
cái cày, cái cuốc, đã rơi dọc
đàng
thân mang một mớ nợ mang
bước theo từng bước dã tràng
bước ra
bậu ơi - mấy thuở xa nhà
cô đơn khuya lắng vỡ òa
thành sông
chút tình hóa ngọc chất chồng
chừng như trĩu nặng mênh
mông xứ người
mùa xuân - tết gói tiếng cười
én mang một cánh mai tươi
trên đồi
bậu ngồi chặm giọt mưa rơi
còn ta vét giọt đắng mời
bóng ta
mù mù đứng dưới nguyệt tà
đăm đăm về hướng quê nhà
mình ên
chút tiền gửi để lấy hên
gác tay tiếng pháo nổ rền
chân mây.
Trang Y Hạ
tặng một cháu... ở Mã Lai !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét