Những giọt mưa cuối mùa bốc
hơi
đất trở mình làn da ran rát
nắng xô nhào vô lùm cây bóng
mát
áo nhà tù bốc mùi đại dương
tay người lính bỏ súng bỏ
gươm
búa, xuổng, cuốc... mỗi ngày
giỡn mặt
sương đọng chiều hôm không
là giọt nước mắt
ai khóc ai giữa bốn phía đọa
đày
chiếc áo tù rộng thùng thình
nào có hay
điểm mảnh vá nhớ đôi tay mẹ chăm
chỉ vá
lửa đổ trên đầu anh ngồi cúi
đầu đập đá
nước chảy xói thân chị đứng
tưới đám rau
bảng nội quy - muốn sống phải
thuộc làu
mảnh đất nhỏ trói cảnh đời
thật lớn
giấc ngủ say mộng mơ cứ lởn
vởn
hơi gió nồm đưa đẩy tiếng
chuông ngân
giáng sinh lại về - chúa
sinh thêm một lần
đời con đã chết biết bao lâu
mới sống lại
chúa sinh ra trên đường giữa
đêm đông tê tái
lũ vua quan tìm cách giết trẻ
thơ...
thân nam nhi quanh quẩn
trong chiếc rọ đợi chờ
rửa đôi mắt trôi theo chùm mây
trắng hếu
thằng bại trận từng đêm trở
mình xương cốt rệu
u uẩn lòng từng sợi tóc bỏ nhau
đi
chưa quy y mà tâm bổng từ bi
chưa rửa tội mà lòng đà bác
ái
thân tù đày - chưa rõ tội
mình phạm phải
bảo ăn năn, bảo sám hối để
được thứ tha
thằng bại trận nhìn nhau vỗ
tay ngợi ca
những bài ca không bao giờ
muốn hát
cứ gào lên ầm ầm muôn dòng
thác
xói vô tim, vô óc - hóa điên
vòng luân hồi theo cơn gió nồm
triền miên
như đèn kéo quân về quanh ngọn
nến
mùa giáng sinh năm nay chúa
lại đến
sinh ra trên đường và chết
cũng ở trên đường
Trang Y Hạ
Giáng sinh 1982
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét