Bậu đi rải nhớ sương chiều
lần theo nhặt cả cô liêu gói
về
khuya chìm gió hú tỉ tê
đường xa, dốc ngược bốn bề
là đâu.
hạt buồn nở rộ không màu
thì ra chẳng hiểu nỗi đau
phía nào
vọng về guốc mộc lao xao
thở dài trôi hết tan vào
không gian
trời thu đứng ngóng lá vàng
một người ngồi đợi dười tàng
sầu đông
chúc bình một giọt cũng
không
nhìn vô thấy cả mênh mông
cõi người
trong mơ vẽ lại nụ cười
vẽ con đò nhỏ lòng rười rượi
thêm
nước lên mặt lạnh êm êm
trăng tàn ảo não dưới thềm
thương ai
bậu đi nhuyễn gót trang đài
mang theo tuổi ngọc - hình
hài mẹ cha
chút bùn còn dính chân hoa
hạt phù sa ngó theo tà áo
bay.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét