Tự Hiểu
Có khi nào huynh về lại bến sông
khi nắng mai đã nhạt
và lá thôi xanh màu lá
mây sầu chiều rơi rơi...
trên giòng trôi không êm ả
niềm tin yêu con chạch ẩn
trong hình.
huynh nghĩ huynh ra đi rồi
thì tất cả đều lặng thinh
tất cả đều cúi đầu im lặng
mặt trời mù suốt bao đêm xa
vắng
tiếng súng còn vang vọng ở
quanh đây
em cố gào rát họng loãng gió
mây
đuổi cô đơn nép bên ngoài
vách lá
cồn cào nát hồn em huynh ơi
giọt mưa khuya ướt dạ
áo nhà binh em giấu kỷ trong
lòng
ngày cõng ngày xiêu vẹo bước
long đong
những bụi lúa đứng nhìn em
căm giận
đời của lúa nay tha phương lận
đận
em chưa có lời nào
an ủi giữa mênh mông
huynh ơi...
em ngồi một mình trên cánh đồng
dòng nước ngọt
sao lần hồi thấm mặn
rau cải ngọt
sao bây giờ trở thành... rau
đắng
cau tròn tròn
sao lại nói chuối cau...
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét