Buổi chiều Ở Marin
Quán mộc
trơ màu hổ phách
gió ỏn ẻn lạnh lùng
mưa tấm, sương nặng - không
phân biệt được
parking no dồn
ngán ngẩm!
mùi thịt nướng thấm đẫm
cây mê tơi lắc lư điệu nhạc
tội gì trẫm không nhịp chân
kéo thời gian nhích lại gần?
cô gái nửa đen, nửa trắng - cũng
nhịp chân
săm soi miếng giấy... chờ sự
sống
hít mùi thơm của thịt
quán không tính tiền
nước ứa ra
ly bia sủi bọt lầm lì
liệng nhanh qua bàn cô gái cặp
môi thâm sì
có duyên
má lúm đồng tiền
đôi mắt nói lời gì chẳng thể
nào hiểu nổi
len lén nhìn qua bàn trẩm ngồi
cổi áo ra
cửa kính cho thấy đỉnh đồi
mây nhảy múa
đỉnh đồi rung rinh
cô phục vụ bưng món ăn động
hai mép cười tình
con bò bị vết cứa nhiều nhát
nằm thở khói bên bột khoai
tây tỏa hơi
thật rầy rà...
lấy, dao nĩa bắt đầu chữa vết
thương cho bò
con bò rên siết
khoai tây vo tròn tròn như
cái vú con gái
bia đắng ngậm lời
lão da trắng xoa bụng phơi
phới
lão da đen chùi mép râu ngửa
nghiêng
người con gái nửa trắng nửa
đen giơ tay
ăn thêm cái gì đó...
ôi, thật khủng khiếp cái vòng
số hai
trẫm sẽ ôm cô dễ ợt
chiếc xe truck
Marin, chiều sậm chặt trên
màu mắt hời hợt
mái tóc duỗi của cô phục vụ
da đen
mây che kín bờ vai
trẩm thấy cô không đen
là hoa khôi
ném về cô nụ cười hóm hỉnh
chân thành
quán nóng lên thật nhanh
đủ loại âm thanh náo nhiệt
sàn mộc rên siết
đứng dậy
cái restroom khứ hồi
róc rách nước từ nguồn suối
Marin một buổi tối
trẫm thấy vô cùng có lỗi
đã giết chết một con bò
ngấu nghiến mấy củ khoai tây
đổ ly bia vô đáy...
trẫm thấy thân thể trôi đi
mãi
không ai dung nạp một thân
phận, dù đã dung
cứ lơ lửng
nơi cắt rốn và nơi giang hồ
liếc nhìn cô gái nửa trắng nửa
đen
bước ra parking
một đám sao nhảy nhót.
Trang Y Hạ
Marin tháng 20.8.20014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét