Lá Phong Rơi Trong Tiếng Đàn
Ánh mắt ngày ủ mặt sau lưng
liệng xuống metro nhẹ hẫng
giọt tấm chắc sẽ đầm đìa vương
màn nhện
âm u hàng cây xuống tóc trơ
trụi ngậm nhạc
người đàn ông dáng hiên
ngang, loài sậy
mười ngón (mai-siêu-phong)
bay bướm sờ soạn sợi dây
giục dằng, mếu máo... văng bầy
nốt - giáng thăng
mặt cây đàn hom hem
giàn thời gian trổ hoa
ngũ quan ngóc đầu cựa quậy
bậc thang địa ngục nhịp nhịp
chân không thể dứt lác
người theo người ù chạy trơ
diện diêm vương
guốc giày lua khua vỡ gạch tung
mảnh tét trán hồn
bỏ chạy quê hương hoảng loạn
xót thương cho một đời ma
tiếng đàn - mũi khoan xoáy
vô tầng không lơ lửng
bụi tơ nhạc lung linh bay tạo
màu mây mưa sâm sẫm
ba-lô người đàn nằm vạ há mồm
sung rụng
họ, lướt lướt qua
họ, vài vài người
từ xa không thèm mở miệng
lồng ngực mở toang hoác,
không gian lạnh
lần mò sẵn trong áo quần - quăng
vội
tờ một dollar
tờ năm dollar (năm khi mười
họa mới rơi)
và, những đồng cent
người đàn ông ngẩng mặt mắt
lờ mờ môi mấp máy
đầu gật gật, vai lắc lư
thì, (là người động kinh)
không mấy quan tâm lắm sự
xáo trộn chung quanh
hình như: (đã quá quen như vậy)
mỗi khi
lời cảm ơn nhiễm tràn cung bậc
chuyển vô hồn bá tánh
thấm vô thành quách
nứt toát rung tợn ống metro
người đàn nhập định thần ve
vuốt
hơi gió dạo nầy ốm nhách hì
hục đẩy sóng lăn tăn
nhân gian đâu cần mua nốt nhạc
có phải không
nào ai biết
hay mua một thứ khác, rất -
vô hình mà hiện hữu
trẫm không còn lối nào để đi
nữa rồi
mẹ cha thôi mần kẻ dẫn đường
đành xế ngang qua lối rẽ cuộc
đời
ba chìm năm lên
bảy nổi năm xuống
chín lênh đênh giữa: âm chín
tầng - thiên đàng
lang thang phiêu hốt ôm cõi nhân
có từ bao kiếp
gió mưa bão nắng bào mòn hai
tai
nghe hoài tiếng: chửi trời,
chửi người, chửi đất
ít tiếng: anh em..., đồng
bào, ruột thịt
phảng phất: ngọt ngào, thơn
thớt đon đả
cố lách mình dừng lại (ôm
chút điệu sầu bắt nhịp)
dừng, có nghĩa là thụt lùi
bởi, giọng đàn thấu tận đốt
xương cốt trẫm
lục tìm trong người, hồi
lâu: chỉ có - hai hào
hai hào - giàu hơn mấy ông (tỷ
phú)
miệng ba-lô há ra giống mỏ chim
non trong tổ quốc
ba-lô nuốt trộng
mặt giấu nét hân hoan
trẫm nhìn lên người đàn
nhắm tít mắt soi lên trần
metro
cung bậc trầm trầm có đôi khi
là thì thầm
phải chăng mỗi độc trẫm phơi
tình cùng lão đàn
diễm phúc nghe trọn - một khúc
giao mùa!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét