Uống Rượu với Cụ Nguyễn Biểu
Ta vốn là - nhân sĩ cõi trời
Nam
đậu Thái Học - làm chức quan
Ngự Sử
ngụ Bình Hồ, đất La Sơn - chính
xứ
nắng gió Lào hòa quyện sóng
biển thanh
ta đau lòng nhìn quân giặc
gian manh
gót quân Minh giày quê cha đất
tổ
gót quân Minh đày dân Nam thống
khổ
tướng Đại-Ngu không sợ sệt,
cúi đầu
nợ ơn vua, nợ ơn nước - bấy
lâu
một thân Sứ tiến thẳng đồn
quân giặc
bọn Trương Phụ mặt hiu hiu tự
đắc
ta hiên ngang đối đáp - giọng
Sứ Thần
đất quê cha cớ gì chịu nhục
thân
binh thực đủ đánh tan tành tức
khắc
mấy khi được ăn đầu người phương Bắc
ta ung dung móc mắt, nhắm - ngon
ơ
Trương Phụ nhìn, khiếp sợ -
đến thẫn thờ
vội đứng dậy tiễn ta ra cổng
trại
hàng tướng Phan Liêu - tâu lời
oan trái
đổi ý, giặc đè cổ cắt lưỡi
ta
ôm chân cầu dòng nước cuốn
thây ma
ta hóa cọc đâm thủng thuyền
giặc Bắc
quá uất hận từ tâm can đau
thắt
lòng trung kiên thao thức dưới
tuyền đài
tiếc thân trai chưa tròn phận
làm trai
giận bọn gian đầu hàng gây
tai ách
tung chén lên trời - đàn
rung mấy phách
nuốt hận trong lòng ôm mối
tang thương
khổ dân Nam mãi lưu lạc tứ
phương
ai còn nghĩ - đến đền hoang
mả lạnh
ta từng ngắm vầng trăng tròn
vành vạnh
nhớ nàng thơ cõng ý lạc quê
người
thương chàng trai chưa thấy
tuổi hai mươi
thân bươn chải đời tha
phương cơ khó
hãy cạn bình, đừng say - anh
bạn nhỏ
người dân Nam muôn thuở vẫn
hào hùng
ngửng cao đầu quyết không đội
trời chung
kẻ xâm lăng - hơn nghìn năm
nô lệ.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét