Dưới Chân Núi Bà-Đen
Mây viền lưng núi Bà-Đen
Long-Hoa buổi ấy người quen
đâu rồi
rùng rùng giọt rớt, lá rơi
bậu đi quên trớt một lời từ
ly
chim chiều đậu núi Bà-Đen
lay hoay tìm tổ mấy phen
không còn
cây già giã biệt cây non
cây con ngửng mặt mỏi mòn nắng
mưa
mây mù ôm đỉnh Bà-Đen
bậu đi dính bết sợi phèn bậu
ơi
áo bà-ba xẻ nửa vời
sao không xẻ hết một đời cho
nhau
quặn lòng ngắm núi Bà-Đen
phong trần rửa sạch bon chen
lâu rồi
súng gươm liệng tuốt trên đồi
bậu đi bỏ bứa khoảng trời
hoàng hôn
thân đen than thở Bà-Đen
suy ra: vinh nhục, sang hèn
kề nhau
còn gì cho nửa mai sau
có chăng man mát một màu rêu
phong.
Trang Y Hạ
Kỷ niệm cho một lần về...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét