Nỗi Lòng Kiều Nguyệt Nga
Từ buổi gặp chàng nơi vùng đất
lạ
đoạn trường sổ cựu đã định
tên nhau
bức tường vô hình cách chi bứt
phá
phất phơ bụi bờ mấy ngọn
bông-lau
thiếp ngồi đăm đăm hình
chàng đêm trắng
tim nghẹn giòng tình dập giụa
cơn mê
nỗi nhà vô ra ngày ngày huốt
nắng
thừa đường dư nẻo thiếu lối
ngõ về
gặp lúc can qua giặc tràn
biên ải
tướng tá một bầy - dùng kế mỹ
nhân
triều đình nhu nhược cúi đầu
kêu lạy
chưa đánh vội tan tủi biết
bao lần
đừng tưởng nữ nhi - không ê
quốc nhục
trầm mình trọn tiết chẳng lấy
chồng ngoài
làm dân mất nước mong chi hạnh
phúc
ôm hận lưu vong lẽ nào nguôi
ngoai
bọn giặc Ô Qua vô ra vênh
váo
kẻ sĩ ngậm miệng - kẻ sĩ háo
danh
an nhàn sợ sệt ngấm sâu tâm
não
đạo đức suy đồi vây kẻ ngay
lành
dân tình khốn đốn đoạn đành bỏ
nước
trai thanh gằm mặt cõng phận
tôi đòi
gái lịch cúi đầu gót Kiều sướt
mướt
ngoại nhân dày vò xứ lạ lẻ
loi
cảm người ngay thẳng thủy thần
cứu vớt
thoát chết biển khơi - đối
diện quân dâm
trùng trùng tai biến cá nằm
trên thớt
chung tình trọn nghĩa chẳng
lẽ sai lầm
đường sương rớt hột một thân
con gái
trời phật đoái hoài chỉ lối
đưa đàng
thương cha nhớ mẹ làm sao
cho phải
cổ mang di ảnh lòng thiếp
hoang mang
đất nước thăng trầm hào kiệt
không thiếu
chờ ngày quật khởi giành lại
non sông
diệt bọn ngoại lai diệt đám
trí thiểu
rạng danh tiên tổ - rạng giống
tiên rồng
chàng là tráng sĩ không thể
nào chết
cố sống lưu vong trên mảnh đất
mình
tâm lòng thẳng ngay chắc có
hồi kết
thái bình thịnh trị - ai dám
coi khinh.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét