Dòng Sông Hiền Hòa
Nước lũ rút - nước chê không
rút hết
xác: vịt gà ngan ngỗng cá
heo bò
cảnh hoang tàn ngập ngụa nỗi
âu lo
trên mắt mẹ - mắt cha - bao lứa
trẻ
nước cạn phơi ra một vùng
đau xé
lòng trung du khúc ruột thắt
bao đời
nhìn trùng dương ngấn biển trắng
tựa vôi
ngó rừng hoang chân mây đen
như mực
nước cạn bày ngổn ngang ngồi
thao thức
én dìu xuân bàn tay sạch đón
đưa
áo năm cũ ẩm bạc màu rách
tưa
em vá lại đợi anh về hái lộc
lời anh nói: hãy vui lên, đừng
khóc
khóc chi mô: giọt mưa đọng trên môi
mơ ước cầm tay anh dạo triền
đồi
cùng ngắm sông - sông xưa hiền
hòa lắm
còn thương em anh hồn nhiên
xuống tắm
sâu, cạn thì - anh đã rõ ngọn
nguồn
lũ hung tàn hùa gió giật mưa
tuôn
không thể cuốn hương tình
yêu tha thiết.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét