Nhập Đề Lung Khởi
Trang Y Hạ
Lão Trẫm đứng xếp hàng chờ tới phiên mua
"ticket" đi xuống Tiềm Thủy Đỉnh [Cựu Chiến Binh] của Hải Quân Hoa Kỳ!
Tàu lặn mang tên "USS Pampanito" là anh hùng trong đệ nhị thế chiến,
gây nỗi khiếp sợ cho hải quân Nhật... Trong lòng lão Trẫm ngổn ngang trăm mối
tơi vò, vừa vui, vừa hồi hộp, vừa mường tượng không rõ ở bên dưới chiếc tàu lặn
to kềnh đó những người thủy thủ họ đã sống ra sao, có đủ không khí để thở -
không khí từ đâu mà có mới được chứ?
Lão Trẫm nhìn chòng chọc vô phòng bán vé
[ticket]... Lão thấy bảng giá: Người lớn $30 - Người già $20 - Trẻ em $10
dollar. Người bán vé - nhìn... nhìn...Lão Trẫm, chẳng cần hỏi ID [thẻ căn cước]
cũng biết lão là người già [đầu trắng hếu không già mới là lạ]. Người bán vé
trao vé và đưa cho lão một "Headphones" nói: "Hãy giữ vé - trả lại
headphones khi trở lên..."!
Đi theo lão Trẫm du ngoạn hôm nay là một đứa
cháu kêu lão bằng cậu, đứa cháu có nhiệm vụ mần "phóng viên chiến trường"
- quay phim, chụp hình "búa xua"... để mần kỷ niệm. Lão Trẫm nhớ... Ngày
xưa cái anh chàng Don Quixote "Đông-Ki-Hô-Tề", đi đánh giặc - Cối Xay
Gió - không chịu quay phim, chụp hình cho hậu thế xem chơi... [Anh "Đông
Ki Hô Tề" đã thiếu tính toán]. Hi..hi...hi...!!!
Buổi
sáng mặt biển đầy sương mù, gió lớn... lạnh buốt da. Lão Trẫm đứng mần dáng
trên lưng con tàu lặn cho đứa cháu bấm máy..., lão Trẫm cảm thấy vô cùng mãn
nguyện rằng - mơ ước gặp đặng anh chàng Tiềm Thủy Đỉnh, người hùng bơi lội đã
trở thành hiện thực.
Chuyện là như dzầy:
Lão Trẫm nhớ như in - khi còn học lớp bốn
- một bữa nọ nghe cha lão và mấy người bạn ngồi uống rượu kháo chuyện thời sự...
Lão Trẫm nghe lõm bõm "Tiềm Thủy Đỉnh... lặn... sâu, trồi... bơi...
nhanh...". Nổi tính tò mò nên chạy đi hỏi cha lão... Cha lão Trẫm vốn có
máu văn nghệ, trào phúng... - nghe con trai
hỏi... "Ừ, anh chàng Tiềm-Thủy Đỉnh nớ bơi lặn rất giỏi... ".
He...he...he..!!!
Lão Trẫm [con nít] vốn đa nghi còn hơn ông
Tào bên Tàu. Lão chạy qua nhà ông chú hỏi tiếp... Ông chú của lão cũng là một
tay văn nghệ cây nhà lá vườn... Nghe lão Trẫm [con nít] kể sự tình - ông chú
cũng tiếu lâm luôn: "Cha cháu nói đúng đó...!". Lão Trẫm [con nít] vẫn
chưa hài lòng hỏi tiếp "... Cái họ Tiềm lạ quá?". Ông chú nói "...Học
tới lớp nhất khắc biết!". Lão Trẫm một khi đã được sự xác định của hai bậc
"cõi trên", thì tin lắm lắm...!
Tới khi lão Trẫm học lên lớp nhất thì lão
mới biết" Tiềm-Thủy-Đỉnh chẳng qua chỉ là một chiếc tàu lặn chứ nào có phải
là... anh chàng Tiềm Thủy Đỉnh bơi lặn giỏi giang chi mô... Hu...hu...hu..!!!
Than ôi, ai biểu [thơ ngây] cả tin người "cõi
trên" mần chi để rồi...[bị lừa] một vố, cũng may chỉ mất niềm tin thôi chứ
chưa mất gia sản. nhận mạng...
Bi chừ ở cái tuổi ngoài "hoa giáp"
- nhìn chung dung nhan buổi chiều vẫn còn hấp dẫn... Đẹp nhất là khi hoàng hôn
le lói trên đồi, trên ngọn cây... Thời
khắc đó... - ôi thôi có hàng trăm, hàng nghìn - ông bà: văn sĩ, thi sĩ, họa sĩ,
nhạc sĩ... thi nhau tả cảnh, tả tình - Lão Trẫm nghĩ mình cũng còn có..."giá"
- phải không nà!
Ha...ha...ha...!!!
Trang Y Hạ - 2016.
Bác ơi, con lần đầu tiên mới nghe từ lung khởi, nghĩa của từ này sao Bác ơi, cám ơn Bác!
Trả lờiXóa