Bên Kia Bờ Rào Kẽm
Nỗi buồn tháng tư!
Người phụ nữ đứng bên kia
rào kẽm
che mặt mày bằng một giải
khăn rằn
cầm xạc-lai không một lời
nói năng
chiếc nón lá bung vành tơi
trong gió
nhìn đám bắp lưa thưa chen
trong cỏ
ngang ống chân lộn xộn chẳng
thẳng hàng
giữa tháng năm đồng kéo nắng
chói chang
bình nhựa nước đã vơi đi một
nửa
tiếng va chạm lưỡi xạc lai
như bửa
đất đá ong bày lởm chởm trận
đồ
rịn mồ hôi trên lưng áo chưa
khô
nóng gay gắt gió vật vờ hà
tiện
người phụ nữ tháo khăn rằn -
lên tiếng
- đất bên kia cũng là đất
bên nầy
đã ba đời sống quanh quẩn
nơi đây
đất lộn đá nhưng con người
không tệ
mồ hôi đổ đất và người o bế
cây xanh tươi tình nghĩa đậm
đà thêm
suối vắt ngang dòng nước chảy
dịu êm
không giàu có sống thanh bình
no ấm
được giải phóng nghe ra thật
lạ lẫm
đất tổ tiên: lệnh cưỡng chế
trưng thu
đang tự do bỗng hóa ra tội
tù
đang sung sướng lê xác thân
tần tảo
Cha - Chồng: hí hững đi cải
tạo
mấy mẹ con bươn chải miếng đất
cằn
làm quanh năm may ra mới đủ
ăn
còn dành dụm được tin - đi
thăm viếng
lời độc thoại như trăm ngàn
con kiến
xoáy vào tim bật máu ứa cả hồn
tháng năm trôi vô vọng ngó
càn khôn
thân cải tạo có án đâu - hy
vọng
nằm trong trại ở ngoài đời
ngong ngóng
phần đói ăn thêm lo lắng hiểm
nguy
hứa - mười ngày - từ buổi ấy
ra đi
được lừa dối đày non cao rừng
thẳm
- anh cải tạo tôi nhìn đau
xót lắm
đời chiến binh buông súng -
biết thân tàn
các anh còn mang tội với
giang san
để nước mất nhà tan dân tình
khổ
dính tới ngụy - buộc lên rừng
- bỏ phố
cuộc đổi đời tang tóc hơn
chiến trường
sự phân chia giai cấp quá thảm
thương
im thin thít không một ai phản
đối
không ai thấy kéo - băng rôn
- la lối
đi biểu tình chống Mỹ - Ngụy
như xưa
trời miền Nam quanh năm ủ
màu mưa
bầy trẻ nít khát khao nhìn mặt
chữ
nhìn thân phận trống trơn -
thiếu đủ thứ
vô sản đời vô sản cả tình
thương
vô sản tự do đi giữa quê
hương
ra khỏi ấp lên xã xin giấy
phép
trước cán bộ đứng rụt rè
khép nép
cần việc chi phải tỏ ra - biết
điều
quê hương thời nhao nháo lũ
quỷ yêu
đã cướp bóc lại nói ngang
nói ngược
ngươi quản giáo ôm súng khệ
nệ bước
lại hàng rào - người phụ nữ
lặng im
phía trời xa thưa thớt vài
cánh chim
người thiếu phụ cầm xạc-lai
cất bước
chút tin tức bên ngoài vừa
nghe được
ở trong tù cô lập - quý như
vàng
đêm nằm nghe muỗi rệp đến hỏi
han
sờ hai má biết thân già hơn
tuổi.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét