Thư viện

28/12/17

Sao Anh Vân Chưa Về




Sao Anh Vẫn Chưa Về
     
Anh về đi  
em sẽ đưa anh ra Phương-Nghĩa bốn *
nhìn liếp rau đất bạc áo mẹ già
nhìn liếp rau nuối tiếc tuổi xuân qua

đứng ở nơi đây chiều chiều ôm nỗi nhớ thiết tha
tai em lắng nghe - máy bay từ Phi-Trường lên xuống
chờ bóng hình ai vò tim em nát vụn
tới bây chừ chưa lành lại anh ơi

lâu lắm rồi - anh đi biệt chẳng tăm hơi
em ngó về vườn Paradise ngọn tre le ngoắt gió
thuở hai đứa chúng mình hò hẹn ngắm trời mây
có những đêm đạn pháo nổ đinh tai
hầm trú ẩn vội vàng xuống nấp
em lo lắng cho anh nơi chiến hào thầm lặng
giọt nước mắt tuôn rơi

về đi anh 
em sẽ đưa anh ra đình Lương-Khế dạo chơi
mùa cúng tế cuối năm - vui vẻ lắm
hay chúng mình xuống dòng sông Dakbla
xưa - một thời cùng tắm
bơi qua bên kia bờ ruộng Nhà-Chung
sợi dây diều trong ký ức chưa chùng
nên mãi nghĩ về nhau có bao giờ phai nhạt
nhớ có lần anh dẫn em ra rạp hát 
rạp Thanh-Bình xem phim Tinh-Võ-Môn
anh ngần ngừ và tìm mọi cớ để hôn
em thích chứ - nhưng vùng vằng cho có lệ
hồn lâng lâng nụ hôn đầu đời - êm ái

cơn mưa rừng vẫn nhớ mùa trở lại
còn anh bây chừ biền biệt ở nơi đâu
có những khi em ngồi chải tóc thật lâu
để ảnh anh trên bàn - cho anh tha hồ ngắm
anh nhìn em đôi mắt mơ màng say đắm
còn em thì quá cô liêu

về đi anh 
em sẽ đưa anh lên rẫy Tân Phú
hái trái cây thiệt nhiều
về ngang B-15 vô Phương-Hòa trĩu vàng bông lúa chín
ngắm dòng nước Yaly rồi vòng qua Trung-Tín
nơi đóng quân Sư Đoàn Hai-Mươi-Hai

nhớ hôm nào chúng mình bịn rịn cầm tay
em ủ rũ mặt mày tay ôm cặp sách
anh và em cõng chuỗi ngày xa cách
mong người thương chẳng biết có ngày về
đèn hỏa châu lạc lỏng sơn khê
bóng dáng anh trong sương rơi lã chã

vệt nắng chiều lịm dần trên lá
một mình em đi giữa hoàng hôn
con đường Lê-Thánh-Tôn - đi ngang khu Nghĩa-Địa
tòa Giám Mục - nhà thờ Cuenot buồn hiu
giờ kinh chiều 
chuông nhà thờ Tân-Hương thổn thức
anh ơi - em đấm ngực - lẽ nào mất anh rồi
những vì sao lao xao tận xa xôi
có đem lại cho tình hai ta may mắn
lời kinh khuya một mình em thầm lặng
đêm bơ vơ nghe muối xót ở trong lòng

về đi anh 
anh đang ở đâu
DakTô - Tân-Cảnh - Toumơrông hay Măng-Đen - Dakpet
trời cuối đông gió lạnh lùa hiu hắt
một mình em và chỉ một mình em
kéo nước lên - tưới rau xanh màu áo trận
cuộc đời em lận đận
mãi đợi anh - sao chưa thấy anh về!

Trang Y Hạ
KonTum - Mùa Hè Đỏ Lửa - 1972
* Phương Nghĩa Bốn, KonTum ở sát Phi Trường. Người dân sống về nghề trồng rau.

















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét