Mùi Của Thu
Em qua quá nửa kiếp người
chưa cầm chút nhẻo nụ cười của
anh
mùi thu gờn gợn trong xanh
hơi thu ẩm mốc trên vành môi
khô
em gom kỷ niệm xây mồ
hoang vu nửa mảnh dư đồ hắt
hiu
mắt len lỏi nắng với chiều
tai nghe tiếng khóc Thúy Kiều
vọng đưa
thiếu anh khô khốc giọt mưa
chiến chinh mấy độ vẫn chưa
xoay vần
em còn chở nghĩ nặng thân
nẻo quê lồi lõm anh lần anh
đi
khuya về giở áo vu quy
con chim bé nhỏ nhu mì còn
nguyên
bươn qua một khúc tang điền
từ tâm ngún ngọn lửa thiêng
soi đời
anh là bia chắn giữa trời
cho người chở đổ vạn lời
thương đau
kinh đêm mòn mõ thuộc làu
thế nhân, thế sự vàng thau sẽ
là
quê hương âm ỉ can qua
chòm đen, chòm trắng bầy ma
chập chờn
đông về lọc tuyết trong hơn
thôi anh yên nghỉ chẳng hờn
giận đâu.
Trang Y Hạ - Thơ cũ
San Francisco
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét