Tiếng Con Chim Lạ
Vùi thân trấn tít đồn xa
nắng mưa chen chúc sương pha
sậm người
môi khô quên lửng nụ cười
mắt khô diện núi ra lười kể
như
chờ tin xa nhớ đã đừ
thương cây viết hết mực từ
bao lâu
năm khi - nắn giữ đôi câu
luyện ôn chữ nghĩa vốn nhầu thời
gian
đêm nghe cây thở cành than
rừng âm ẩm vọng thú đang gọi
bầy
đồi cao mong ngóng ai đây
đất quê một dãy đời lây lất
đời
tiền đồn treo đỉnh non phơi
ngỡ là Từ Thức rong chơi mộng
về
cầm chân du tử sơn khê
gót mòn chinh chiến bộn bề
đau thương
tiếng con chim lạ hoang đường
tê chân ngồi đợi tan sương đầu
ngày.
Trang Y Hạ
Thơ cũ…
Chiến hữu cho lại!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét