Phan Chu Trinh và mười điều
bi ai của dân tộc Việt
1. Trong khi người nước
ngoài có chí cao, dám chết vì việc nghĩa, vì lợi dân ích nước; thì người nước
mình tham sống sợ chết, chịu kiếp sống nhục nhã đoạ đày.
2. Trong khi người ta dẫu
sang hay hèn, nam hay nữ ai cũng lo học lấy một nghề; thì người mình chỉ biết
ngồi không ăn bám.
3. Trong khi họ có óc phiêu
lưu mạo hiểm, dám đi khắp thế giới mở mang trí óc; thì ta suốt đời chỉ loanh
quanh xó bếp, hú hí với vợ con.
4. Trong khi họ có tinh thần
đùm bọc, thương yêu giúp đỡ lẫn nhau; thì ta lại chỉ quen thói giành giật, lừa
đảo nhau vì chữ lợi.
5. Trong khi họ biết bỏ vốn
lớn, giữ vững chữ tín trong kinh doanh làm cho tiền bạc lưu thông, đất nước
ngày càng giàu có; thì ta quen thói bất nhân bất tín, cho vay cắt cổ, ăn quỵt vỗ
nợ, để tiền bạc đất đai trở thành vô dụng.
6. Trong khi họ biết tiết kiệm
tang lễ, cư xử hợp nghĩa với người chết; thì ta lo làm ma chay cho lớn, đến nỗi
nhiều gia đình bán hết ruộng hết trâu.
7. Trong khi họ ra sức cải
tiến phát minh, máy móc ngày càng tinh xảo; thì ta đầu óc thủ cựu, ếch ngồi đáy
giếng, không có gan đua chen thực nghiệp.
8. Trong khi họ giỏi tổ chức
công việc, sắp xếp giờ nghỉ giờ làm hợp lý, thì ta chỉ biết chơi bời, rượu chè
cờ bạc, bỏ bê công việc.
9. Trong khi họ biết gắng gỏi
tự lực tự cường, tin ở bản thân; thì ta chỉ mê tín nơi mồ mả, tướng số, việc gì
cũng cầu trời khấn Phật.
10. Trong khi họ làm việc
quan cốt ích nước lợi dân, đúng là “đầy tớ” của dân, được dân tín nhiệm; thì ta
lo xoay xở chức quan để no ấm gia đình, vênh vang hoang phí, vơ vét áp bức dân
chúng, v.v…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét