Nắng Đã Về Trời
Trang Y Hạ
Hờn đâu nắng thót về trời
bỏ trần ướp lạnh chịu đời nổi
không
trói tay kẹt giữa thu-đông
xoay qua xoay lại đôi mông mỏi
nhừ
chòng chành tới lại lắc lư
nói năng răng được chỉ ừ ự
thôi
nào hang nào suối nào đồi
mưa ngùi dỗ thác rác trôi
nghẽn đồng
thức ra vẽ mặt hư không
họa hoài chẳng đặng thành
ông thành bà
lần dò vẽ miết ra ma
cô hồn, quỷ sứ hằng hà nhập
vô
hỏi rằng: nửa mảnh dư đồ
trôi ra đâu hử - cành khô mấy
mùa
hồn rằng: mòn mỏ lua khua
xuân đi hạ tới mê đùa giỡn
chơi
quan hoài lá xót xa rơi
trần ai phân cảnh giữa trời
sá đâu
hỏi rằng: còn có bao lâu
nắm xương rệu rã gặp nhau một
lần
hồn rằng: lưu lạc tê chân
cơn đau vàng đá có cần lắm
không
ngó ra trời đất mênh mông
trói thân kín kẻ trong lồng
kêu khan
tiếc chi nắng bỏ non ngàn
tim khêu đuốc lụn hỏi han bấy
chầy
tiếc gì nơi một cái thây
hòa trong lá mục mơ ngày trổ
hoa.
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét