Cây Buồn
“Làm thơ để gởi tấm lòng vô
thiên cổ chứ không phải lưu danh nhất thời” Trần Tử Ngang (陳子昂, 661-702)
Trang Y Hạ
Trang Y Hạ
Cây buồn cắm rễ mơ hoa
ngày vui bón tưới tới ba bốn
lần
nhánh rờm rợp bóng quanh
thân
trúng mùa quả mọng hái dâng
chữ-tình
chữ-tình cúi mặt thinh thinh
hờn sông, hờn núi, hờn mình,
hờn chi…
sử vong vuốt mặt xuân thì
lạy hồn tiên tổ bước đi - để
mà
tội tình lạc miết phương xa
chân đeo đẳng đất ông bà y
nguyên
Trãi nằm nghiền ngẫm lời
khuyên…*
Lam Sơn tụ nghĩa khí thiêng
hội đầy
trách thân xiêu vẹo chân mây
ải xa, nắn giọt - sương rây,
rây hồn
chữ-tình quằn quại vô môn
nửa mơ, nửa tỉnh - tâm cồn
cào đau
cây buồn oằn ngọn bông lau
Hoa-Lư thành cũ nhớ nhau bấy
chầy
nạy thanh sử lịch dần quay
chim hồi tung nhánh Hoàng Mai
hót mừng!
Trang Y Hạ
*Nguyễn Trãi
Câu nói của BS Thần Kinh người Pháp Dominique Esquirol
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét