Xuân Trên Đồi Cao
Ngày đông đổ ngọn đồi cao gió rũ
công sự bờ bao cát ẩm nẩy mầm
sương sốt sắn tẩm đất màu trù phú
vọng gác nghe từ hồn nước
vọng âm
rừng khắc bông - mây vẽ hoa
tim tím
nòng súng cong - cúi về cuối
chân đồi
ngong ngóng bậu - miền xuôi
lên cười mĩm
sơn nữ gùi - mắt lính trẻ
hai mươi
dạo vô làng - rượu cần - mua
vài ché
đón xuân mai hớn hở vịn chiến
trường
con ong đợi quỳ vàng hoa he
hé
đọc tình thư - nhẩm đọc nhớ
người thương
thèm con gái - cạn ngày tiên
lõa thể
suối khe reo rậm rạp rộn tắm
chiều
nhanh lên đó - đi về làng kẽo
trễ
nhập định thần thánh thiện lẫn
u mê
váy hoa ướt - ước gì bay
trong nắng
mây nõn nà soi lô-cốt tù mù
đồi ngửng cao - râm che vùng
phẳng lặng
thông minh nhiều lắm lúc hóa
ra ngu
bầy kiến đen ém quân qua
dốc tối
hẳn đêm nay mưa bão tã tơi đời
giao thông hào mộ hoang chờ
cứu rỗi
tay súng ghì chập choạng hỏa
châu rơi
đồi im ắng nhịp tim rung hối
hả
pháo xuân ngời pha pháo kích
dội về
đêm yên giấc vọng tiếng rên
đất đá
quê hương ơi - thao thức lắm ngủ mê
ngày nặng bước dẫn mặt trời
xuống núi
bỏ bê người chinh chiến giữa
vùng tranh
chú đớp muỗi lạng qua quên đớp
muỗi
trăng sầu đông ẩn theo khúc
quân hành.
Trang Y Hạ
DakBring, DakTo - Khoảng 1970. Bạn cho lại...!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét