SÓNG KHÓI HOÀNG HÔN
Rảnh
rang - nhảy tuốt lên trời
rinh
bậu xuống - dẫn rong chơi ít ngày
loạn ly hóa kiếp trắng tay
kỷ
niệm cũ - ủ mặt mày buồn xo
chân tiên ướm nhẹ qua đò
tròng
trành đau thuở trăm lo bồi hồi
bìm
bịp kêu - thở hụt hơi
dòng
đời lên xuống chơi vơi với dòng
trơ
đồi cõng bậu thong dong
rừng
hoang đâu rõ, chỗ nằm, đọc [v...] thư
thiên
chiến sử - lật đứ đừ
còn
chăng ấm áp bình lư nhang tàn
có
nghe tiếng bậu thở than
có
nghe rấm rứt vọng ngàn đêm xa
gió
trăn trở gió trăng tà
gió
trăn trở vọng sơn hà tai ương
rảnh
rang gặp gỡ diêm vương
thỉnh
bậu lên - dạo phố phường vui thay
giở
trang lưu bút của ngày
của
ngày tuổi mộng hồn say sưa hồn
tình
dâng sóng khói hoàng hôn
tim
giục giã - hối đêm vồn vã đêm
chụm
đầu trăng nhạt cuối thềm
đôi
ma quái, hứng ướt mềm sương rơi
mai
trả bậu - lại cùng trời
mây
vần ưng ửng ngậm lời tiếc thương
trả
bậu về - với diêm vương
trần
gian đâu thể chán chường vẫn vui.
Tôi thích nhất khổ thơ cuối
Trả lờiXóaCảm ơn tác giả. Bài thơ khơi dậy nhiều cảm xúc và suy nghĩ trăn trở với kiếp làm người...
Cảm ơn cô giáo!
Trả lờiXóa