LỬA TÔI
Thơ: Trang Y Hạ
Lửa tôi ôn ấm tơ trời
một người cầm đuốc rơm mồi nấu cơm
góp hơi mượn quạt thằng bờm
sáng trưa chiều bốc hương thơm hương đồng
trầm trầm khói dính mặt sông
ho sặc sụa tựa cơn dông dội về
mò mò nơi mép bến quê
đò neo im ỉm bốn bề vắng teo
vẻ là tươi tỉnh cánh bèo
vẻ là vui gác giầm treo đứng dòng
lục bình thư thả đục trong
ngược xuôi sóng chẳng bận lòng thế nhân
lửa hồn tôi nóng vạn lần
không sưởi nổi tới mấy tầng không gian
tạm cho đuốc nhỏ soi làng
hữu duyên được để cho nàng nấu cơm
lửa nào chẳng thích bén rơm
gió đưa gió đẩy sớm hôm lúa vàng
ngày ra trông mặt hỏi han
thời gian hữu hạn chứa chan bao tình
kể từ tàn cuộc điêu linh
lửa tôi chỉ một mẫu hình nguội phai
mưa dầm gió hắt qua vai
tận lòng chưa biết giải bày ra sao
hồn quê ngun ngún tế bào
tâm không chịu nổi đêm thao thức ngồi
bật diêm bóng ngọn lửa tôi
liêu xiêu qua bức họa đồi hoa tranh.
Trang
Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét