MỘT
Thơ: Trang Y Hạ
Một người đội thúng thời gian
song hành với sáng sương tan chưa đều
không cành chim chóc ráng kêu
vọng từ buồng phổi phập phều thiếu hơi
lộ hoa hè gió tơi tơi
đầu viền rạng một khung trời trắng tưng
cánh tiều tụy nở không chừng
minh-tinh dạo nọ cái lưng còng còng
ôn nguồn yêu dạo qua song
cửa xinh nắng rọi bên trong lặng lờ
lá si dồn chật phong thơ
bà mai giấu cặp ngồi chờ hồi âm
một người tựa đá nam châm
một người như thỏi sắt cầm biết cho
sông than khuất dạng con đò
đường than vọng guốc buồn xo ro buồn
một người sáng sớm nhớ khuôn
mặt tình rộn rã tiếng chuông nhà thờ
lá xanh đêm sụm nằm trơ
lá vàng chìm nghỉm giấc mơ nặng cành
sớm mai thấm áo dạo quanh
song hành nắm kỹ độc hành mở trang
sử người đội thúng thời gian
rã sương chưa thấy thiên đàng nơi đâu.
Trang
Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét