XUỐNG THANG
Thơ: Trang Y Hạ
Lên thang dòm thử Thiên-Đình
Ngọc-Hoàng tư lự in hình ngóng ai
gần gần có mấy bụi lài
xa xa có mấy cội mai già già
Thiên-Lôi xách búa đi ra
búa: mẻ, sét... - chẳng biết là tại sao
Tiên-Nữ khép nép đi vào
xiêm y dân dã trông xao xác lòng
Tề-Thiên sửa thiết bảng cong
Hằng-Nga bên ngọn đèn chong ngó vườn
Thượng-Uyển có mọc mà thương
chú Cuội bó gối bên đường tìm trâu
Thái-Thượng nấu thuốc trên lầu
củi nung ẩm ướt tỏa màu khói đen
sông ngân nhiễm hóa..., nhiễm phèn
vũ môn cá chép mắt (đổ) ghèn khó qua
dòm về phía mấy tòa nhà
tường bong, ngói lệch sương tà tà rơi
thằn lằn chép miệng than trời
đờn ca múa hát một thời còn chi
cân đai áo mão lầm lỳ
công hầu khanh tướng bỏ đi sao đành
huy hoàng còn ấm hơi danh
bắc đẩu sáng giữa lũy thành chứng nhân
xuống thang thỏ thẻ hồng trần
không không, có có, ngụy chân lẽ nào
phiêu-bồng-thảo có ước ao
quy về bến nhỏ đi vào, đi ra
mùi phương cảo ấm chiều tà
dẫn hồn sáp nhập bài ca sở từ *
dòng đời phiêu chuyển thực hư
an nhiên tự chốn thảo lư tâm nhàn.
Trang Y Hạ
* "Dương Quan Khúc" (Tô Thức)
"Tây xuất Dương Quan vô cố nhân".
Quản Trọng trong sách Quản Tử viết:
“Nhất niên chi kế mạc như thụ cốc,
Thập niên chi kế mạc như thụ mộc.
Chung thân chi kế mạc như thụ nhơn,
Nhứt thu nhứt hoạch giả, cốc dã.
Nhứt thu thập hoạch giả, mộc dã,
Nhứt thu bách hoạch giả, nhơn dã".
Tạm dịch:
(Kế một năm, chi bằng trồng lúa,
Kế mười năm, chi bằng trồng cây.
Kế trọn đời, chi bằng trồng người,
Trồng một, gặt một, ấy là lúa.
Trồng một, gặt mười, ấy là cây,
Trồng một, gặt trăm, ấy là người).
Quản Trọng (725-645 TCN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét