ÁO DÀI
Thơ:
Trang Y Hạ
Đôi
tà quấn quýt trầu cau
đôi
tà uyển chuyển vẽ màu lung linh
đêm
cằn lắng đọng hương quỳnh
lưng ong úp mở dáng hình nước mây
xinh
xinh lược giắt trâm cài
mẫu
nguyên vẽ gót trang đài ngẩn ngơ
duyên ngầm chải chuốt câu thơ
hai
tà thổi gió phất phơ sóng tình
hồn
nằm trong cõi u linh
vạt
vui khép hở giật mình trông theo
áo
dài chẳng nệ giàu nghèo
thướt
tha giỡn nắng ve kêu phượng về
áo
dài sưởi ấm hồn quê
hoa
khôi, hoa hậu chưa hề trông mong
từ tâm ôm cả non
sông
lúa
vàng trĩu nặng trên đồng mặn chua
quên
mình chẳng nệ được thua
xả
thân thầm lặng bốn mùa lo toan
thương
ai vất vả trên ngàn
nhớ
ai chinh chiến sa tràng thiệt thân
mặc
cho sự thế xoay vần
huy
hoàng bảy sắc trên tầng không gian
đoàn
viên, lỡ nhịp ly tan
áo
dài rạng rỡ điểm trang sử đời
chờn
vờn mây chẻ đường ngôi
nắng
nghiêng nghiêng nón bồi hồi lối quê
tâm
thành ấp ủ câu thề
dù nơi phương lạ nhớ về chốn xưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét