GOLDEN
GATE PARK
Thơ:
Trang Y Hạ
Rừng
vui, gió nén thở dài
hỏi
ra: đã cõng
hồn ai cõng về
lồi
nhồi mấy bận sơn khê
loi
nhoi tầm gởi
nặng nề thân trơn
quạ
kêu đen đủi
chờn vờn
ngọc-lành-có-vết
- giận hờn mắt sâu
mạn
du thơ túi đeo bầu
mai
thê hạc tử, ngõ hầu thong dong
(1)
cành
cong bóng rũ
cũng
cong
nể
rừng chưa rõ bên trong thế nào
cây
đau, lá xót chao vao
hồn
hoang gộp lại thì thào hỏi thăm
sơ
hè lựu nguyệt soi rằm
nghĩ
về lũy diệp xa xăm mịt mờ [2)
mạch
rừng rò rỉ ý thơ
tâm
soi sáng chữ thiên cơ thuộc làu
quá-môn-bất-nhập
- lòng đau [3]
nhãn
hoa, nhĩ nhiệt con tàu lướt đi
cùng
ngồi xuống chiếu cố tri
ngó
nhau quên khuấy thị phi - cười xòa
gió
vui quẩn riết bầy ma
lào
xào nỏ biết ai là chi binh
chiều
già trông lẻ loi mình
rời
rừng bóng ốm dẫn hình ra theo.
1- Mai thê hạc thử. (gốc mai là vợ, chim hạt là con). Ý nói ở ẩn
2- “Lũy diệp = Đã trải nhiều giai đoạn, qua nhiều thời gian
3- Điển tích Vua Vũ nhà Hạ, về thăm nhà ba lần mà không bước vô.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét