CHẺ
NỬA MẶT TRỜI
Thơ:
Trang Y Hạ
Cầm
dao chẻ nửa mặt trời
vùi
trong tuyết, chờ nước sôi pha trà
vợ
vui về với mẹ cha
chồng
buồn dạo dạo trong nhà, ngoài sân
thiếu
hơi thê tử bần thần
phập
phòm giấc ngủ chẳng cần thiết tha
chim
vườn giỡn nắng vui là
giọng
than cũ rích, hóa ra thằn lằn
nửa
đêm nguyệt quế trông trăng
hoa
lài cố đợi chị hằng khoe hương
thiu
thiu bướm nõn vô vườn
trở
mình sờ thuở vấn vương tình đầy
sơ
đông lạnh cúm bủa vây
sóng
cồn gió táp giăng bầy thiệt ha
một
ta sớm tối vô ra
tao
khang vẫn đượm chiếu hoa nghĩa dày *
Tiên
Dung, Đồng Tử ở đây *
phương
trình, biểu thức heo may gió lùa
cá
linh đồng, gỏi mặn chua
quen
lâu điên điển mời mùa nước dâng
tay
bưng bình rượu nhẹ dần
hỏi
nhà vắng hỏi có cần chi không
nhà
rằng ráng đợi mấy mồng
nhô
ra đầu tháng ắt lòng sẽ vơi
cầm
dao chẻ nửa mặt trời
vùi
trong tuyết ngóng chưa sôi ấm trà
bồn
chồn quay quắt ngó ra
trong
sân vợ đã về nhà vui ghê!
* Tiên Dung là công chúa vua Hùng, lấy Chử Đồng Tử là nông dân cơ hàn.
“Cũng như nụ cười và nước mắt, thực chất của thơ là phản ảnh một cái gì đó hoàn thiện từ bên trong” (Rabindranath Tagore).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét