BÔNG THỜI GIAN
Bông
xoải cánh lượn vòng vo sớm tối
xán-lạn
trang hoàng-sách chiếu cung-đình
màu
Bách-Việt hồng đôi bờ sông Nhị
bức
dư đồ rạng rỡ cõi Nam xinh
dải
đất tổ chuyền tay qua bao kỷ
giọt
lệ trào từ mấy kiếp nữ nhi
hóa
ngọc-thạch ẩn sâu pho tượng lịch
lời
dã ca thôi thúc tuổi xuân thì
tay
mười ngón chưa ngón nào chín-bói
mười
ngón tay chưa chín-háp ngón nào
thân
đứng thẳng cớ chi làm tuồng dở
phong
tà đưa ngọn gió độc vì sao
bông
kéo trái bốn mùa qua đáy dĩa
quả
nâng hoa trân quý ngự bàn thờ
sểnh
tay để cho mạch đời dễ chịu
phong
thành ư, tự rước cảnh bơ vơ
bờ
hườm hõm xuồng trôi đi tìm bến
người
lơ ngơ theo dòng chảy đục ngầu
tâm
định chính chụm đầu về một lối
đất
xẻ đôi, ruộng hoang cỏ chờ trâu
hồn
tiên tổ uy nghi: đền-mộ-tháp
phiếm-chỉ
nào chứng phiêu lạc bấy nay
phiến-văn
đoạn khắc lưu bia còn đó
bông
thời gian tươi tắn nở mỗi ngày
bông
thời gian bước đi theo từng bước
cất
hương thơm sưởi ấm áp cõi người
trang
điểm mãi nước non càng thêm đẹp
bức
dư đồ màu sắc vẫn còn tươi.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét