PHONG THI SĨ
Chiều
nghiêng đồn vắng rừng thay sắc
đại
bác nhàn cư đứng ngó trời
trăng
non mờ tỏ đồi hiu hắt
vài
vệt châu soi tựa quỷ trơi
vươn
vai, nheo mắt chào sương hử
bá
súng lạnh tê vắt nửa bờ
lai
rai giặc viếng vui công-sự
nhả khói mơ-màng mấy đoạn thơ
bốn
phương dò thử tìm cô bạn *
tỉnh
nọ, thành kia - thư nhắn thăm
gian-nan trận địa thôi đành ráng
chờ
giọng ai kia vọng chỗ nằm
quán
nhỏ bên đàng - rủng rỉnh ghé
cô
hàng bó gối dõi chân mây
thèm
thuồng cảnh trí chân khe khẽ
ai
phác giùm cho bức họa nầy
tiền
lính tính liền quên
mộng-mị
chập
chờn giấc ngủ - pháo gầm-gừ
đọng
chút nguyệt tàn soi chiến-lũy
lá
rừng: úa rụng ngập trang thư
quán
vắng dời đâu - đâu thấy nữa
sổ
ghi nợ cũ, biết sao đây
mở
quẹt “zippo” không có lửa
chưa
yêu lại nhớ khổ thân nầy
cần đếch chi ai phong thi-sĩ
nằm ngồi lô-cốt, nhả thơ hay
súng đạn, đồn cao cùng tri-kỷ
đầy vơi ché rượu với tiếng chày.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét