Thư viện

13/12/23

TRẢ LỜI

 



TRẢ LỜI

         Nước nhín chảy,
         cảm thương nguồn sắp cạn.

Đâu có phải,
thi nhân sầu vạn đại
rỗi-rảnh ngồi, ghép cái chữ cho thơ
đuốc rực-rỡ,
soi chân chiều xa mãi
người trăm năm, lộn kiếp lạc bến bờ.

Sẽ cõng bậu,
ngược dốc dài thế-kỷ
giục tiền-nhân, dậy “ôn-cố-tri-tân”
nấp đáy huyệt,
chưa hẳn là thất chí
nợ tang bồng, chưa trả hết một lần.

Người năm trước,
ôm theo bao ước nguyện
công chưa thành, danh sử đã thành nhân
có đôi khi - có sai lầm, tai tiếng
người năm sau, nghiền-ngẫm học hỏi lần.

Bậu từng nói,
mần thơ tình: dễ, khó
nợ chưa vay, ngày ngày trả lãi vay
lòng chật hẹp,
chữ nghĩa nhiều cũng bỏ
khó, dễ gì con tim thấu nỗi này.

Chữ ái dựa,
tâm nằm ngồi bên cạnh*
nhắc nhở người yêu rung động nông sâu
liễu khoe sắc, vờn trăng thanh, có chạnh;
chạnh lòng thơ, hối tiếc xúi công hầu. *

Bậu hịch-hạc,
dạo chân mây góc bể
tôi đơn sơ,
lơ-lửng khắp nơi nơi
bùng binh bão, riết-róng vòng trần thế
sao rơi sao chạy kiếm sút cẳng trời.

Cười tung núi,
mắc mớ chi giữ ý
chuyện nhục vinh, chuyện tan hợp - như không
đờn gảy khúc, "Khúc Quảng Lăng" vạn kỷ *
ngửng mặt lên, trái đất thích xoay vòng.

Trả lời bậu,
tình thơ không: dễ, khó
chữ cái vui,
ghép (cái chữ) mộng mơ
thơ dò chữ, nghĩ suy thêm sáng tỏ
đạo trong thơ, nào ai có hững-hờ.

Trang Y Hạ
(Trích trong thi phẩm)
* Theo Hán Tự phồn thể, ở trong chữ Ái có chữ Tâm.
* “Hốt kiến mạch đầu dương liễu sắc,
Hối giao phu tế mịch phong hầu”.
Khuê Các, Thơ Vương Xương Linh (Thịnh Đường).
* Khúc Quảng Lăng Tán của (Nhíp Chính).

LỜI GIÓ MƯA:

     Một nhà thơ trẻ, còn rất trẻ ở thế kỷ hai mươi mốt (Tk,21). Gởi cho một tin nhắn có nội dung, rằng:

    “Kính chào ông, Tôi mạo muội kính tặng bốn câu thơ, ông đọc cho vui, xin ông đừng chê. Tôi có đọc khoảng năm bảy bài thơ uống rượu với người xưa của ông, tôi học hỏi được điều hay trong “bàn tiệc”. Vậy mỗi lần uống, ông có say không? Và ông có bao nhiều bài thơ uống rượu, mong ông cho biết để tìm mà đọc? Xin cảm ơn ông, chúc ông sức khỏe!”.

     Nhận được “tin nhắn”, (dù chưa biết mặt, cũng không là bạn hữu) thật là vui quá chừng! Vui là nhà thơ trẻ viết rất lễ phép; rất lịch thiệp. Và vui, là nhà thơ trẻ đã chịu khó đọc chữ của một cụ già “Thất thập cổ lai hy”. Và vui hơn nữa là nhà thơ trẻ tặng cho thơ - thơ đó làm tôi phải giật mình, ngưỡng mộ:

     “Nước nhín chảy,
        cảm thương nguồn mạch cạn.”

        Đó là một câu thơ có tâm chứ không “sáo ngữ”, câu thơ không thua gì thi sĩ “cây đa, cây đề”! 

       Dùng chữ "mạch" thật thông minh.

        Ai nói lớp trẻ làm thơ không hay? Không làm thơ ra hồn? Nghĩ vậy, là tự lừa dối hoặc quá tự hào, quá đề cao bản thân. Nhà thơ trẻ thẳng thắn, chứ không phải ngồi một chỗ, than thở: - “sinh lầm thế hệ, thế kỷ...” nầy nọ. Theo tôi, đó là câu thơ thần, quả là (Sóng sau, xô sóng trước). Trường giang hậu lãng thôi tiền lãng. Trần thế kim nhân quán cổ nhân”.

       Tôi còn nhớ ngày trước, tôi cũng có đọc ở đâu đó bài thơ của một cô học sinh lớp đệ ngũ. Trong bài thơ có hai câu:

      “Mái tóc mẹ, có trăm ngàn sợi bạc,
         Có sợi nào bạc được tình cha.”. (không nhớ tên cô tác giả).

         Hai câu thơ đó, cũng là hai câu thơ thần. Hơn nửa thế kỷ trôi qua mà tôi không thể nào quên.

        Tôi đã trả lời cho anh bạn thi sĩ trẻ rằng:

        Tôi không phải nhà thơ.

        "Tôi uống rượu với người xưa - tôi uống cũng chỉ để học hỏi kinh nghiệm, tài năng của tiền nhân chứ tôi không hề uống để cho “say”. Uống rượu là uống tình, uống nghĩa, uống (bằng lời thơ) nhằm để nhắc nhở bản thân, ôn ấm lại cái chữ, cái nghĩa; ôn ấm quãng thời dĩ vãng - có vui, có buồn; ôn ấm lại những trang lịch sử hào hùng... Chỉ có đơn-giản vậy thôi.

       Người theo đạo Công Giáo chắc hẳn ai cũng biết. “Theo luật giáo hội, mỗi ngày ông Linh Mục buộc phải dâng một thánh lễ, trong thánh lễ phải có rượu để dâng - đó là (Rượu Lễ)”. Người xưa nói “Vô tửu bất thành lễ”. Vậy, tôi có uống rượu với tiền nhân thì tôi cũng dùng rượu lễ để bồi tiếp rất cung kính. Tôi không say, tôi chỉ lừ đừ (hơi men tưởng tượng) vì mải mê đối thoại với các ngài".

       Tôi đi gom một số bài thơ để tặng cho anh bạn.

       Thơ uống rượu hầu hết là khô khan.

Thơ “Uống Rượu”. Tác giả: Trang Y Hạ

- Uống Rượu với Cụ Mai Hắc Đế
- Uống Rượu Với Cụ Trần Hưng Đạo
- Uống Rượu Với Cụ Nguyễn Biểu
- Uống Rượu Với Cụ Trần Bình Trọng
- Uống Rượu Với Cụ Liễu Thăng
- Uống Rượu Với Anh Trump
- Uống Rượu với Nàng Mỵ Châu
- Uống Rượu Với Thúy Kiều
- Uống Rượu Với Cụ Sở Khanh
- Uống Rượu Với Cụ Lục vân Tiên
- Uống Rượu Với Nàng Kiều Nguyệt Nga
- Uống Rượu Với Nàng Mỵ Ê
- Uống Rượu Với Thằng bạn Cũ
- Uống Rượu Với Cụ Tề Thiên
- Uống Rượu Với Cụ Ngọc Hoàng
(Ngọc Hoàng uống rượu: Gò Đen, Bàu Đá, Kim Long, Hồng Đào..., ổng khoái chí quá nên ông đã ký “hợp đồng” mua rượu chuyển lên thiên đình “vui thú điền viên...” cùng hằng nga, tiên nữ và đám con “ngọc hoàng”.).

- Uống Rượu Với Diêm Vương
- Uống Rượu Với Thằng Bờm
- Uống Rượu Với Cụ Thạch Sanh
- Uống Rượu Với Cụ Thiên Lôi
- Uống Rượu Với Cụ Chử Đồng Tử
- Uống Rượu với Con Gái.
- Uống Rượu Với Cụ Hồ Nguyên Trừng.
- Uống Rượu Với Nàng Thái Diễm.

[…]

Kể ra uống rượu với tiền nhân cũng có lắm cái thú vị.

Tôi chỉ moi ra được có hai mươi mốt bài [21]. Thơ có in trong hai thi phẩm “Vẽ lại Châu Thân” & “Sẽ Chở Bậu Đi”.

Sắp tới, tôi đã có hẹn để “Uống Rượu” với các tiền nhân đang chờ, như sau:

- Uống Rượu Với Cụ Bành Tổ
- Uống Rượu Với Cụ Lê Lai
- Uống Rượu Với Cụ Kinh Kha
[…]

Trang Y Hạ, tôi vô cùng biết ơn nhà thơ trẻ. Chúc anh bạn tiếp tục sáng tác để cho bá tánh thưởng thức những bài thơ có thơ.

Trang Y Hạ



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét