UỐNG RƯỢU VỚI NÀNG
XUÂN
Chiều
len lỏi - xúi - cạn chiều đau nhức
đông bỏ hàn đón gió ấm
hỏi thăm
xuân mơn-mởn vẽ màu
bông thơm nức *
vạn thọ vui lếch-thếch dựa chỗ nằm.
Có hứa Bậu đối ẩm xuân đất lạ
phạch tìm chim với bướm đã bay xa
thích ngắm Bậu hả họng
cười vang cả
xóm vắng vui hoàng-hôn
níu chiều tà.
Nói có sách, mách
chưa hề hứa ảo
không minh-linh ẩn rau cải
đầy sâu *
sợi tơ vẽ áo giai-nhân
đi dạo
tôi tập làm vương-đế
với công-hầu.
Văn thơ sách không
thể là hư-bút *
tình bách-niên không thể
gọi huyền-hư
trăng cảm nguyệt
dung-nhan trồi trồi sụt
chạy theo tiên mấy chặp
đã đứ đừ.
Vu-thành đứng thở
dài gươm giáo mác
cỏ ủ bờ chiến-lũy
thấm phôi-pha
lệ quả-phụ nghẽn dòng
qua mấy thác
trời thấu đau sương lấp
kín san hà.
Xuân đối bóng
chĩnh không không ai rót
Ngu Cơ nhìn Hạng Võ mắt rưng rưng *
én lầm-lũi ngang trời
ngậm miệng hót
khúc ly hương gảy gảy
lạc mấy vùng.
Bậu phương đó đợi
tôi ngùi sương phụ
đã tới rồi thôi đừng
có bi ai
đất hoán chuyển hỏi
chủ đâu là chủ
đành đứng yên gió quái
quét ngang mày.
Đất lạ dế
ngậm tăm lùm lau sậy
mưa dầm đêm chưa thấm
ướt cỏ cây
bờ vai trống Bậu ghì
tươi tắn lại
tội tình chi than-thở
kiếp nhân nầy.
Nàng xuân ghé ôm
mai vàng sân trước
ở phương người ao ước
có được chưng
tết đáo để cho châu-thân lượm được
một chút già khô tủy
chẳng đặng đừng.
Tôi đưa Bậu ngắm
bông mây trắng bệch
nở bên kia biển ngọt
Bậu thấy không
ở bên nầy hai ta cùng vẽ
tết
của ngày xưa ấm áp, ấm
mấy mồng.
* - “Xuân quang minh mị” (Ánh sáng mùa xuân, sáng đẹp).
* - Theo Hán Tự, chữ “Minh” (bộ trùng) là con sâu đục thân cây lúa, hút hết nhựa trong thân cây lúa và cây lúa chết khô.
Minh-Linh là loài sâu ăn lá rau cải.
* - “Sưu sách khô tràng” (Gắng hết sức tìm bới trong suy nghĩ - vắt óc để suy nghĩ).
* - Nàng Ngu-Cơ, vợ Sở Bá Vương Hạng Võ. Bà tự tử khi bị quân Lưu Bang vây khốn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét