Thư viện

21/3/24

UỐNG RƯỢU VỚI CHA

 




UỐNG RƯỢU VỚI CHA

Mây quen cữ rủ mây đè đỉnh núi
chân rừng nâng lọn khói khói trắng tưng
chim sực nhớ tổ quay về lủi-thủi
suối sợ khô rỉ-rả chảy ngập-ngừng.

lửa mùa hạ ve sầu chưa chịu ngủ
phượng xếp buồn lá nặng giấu tương-tư
mùa khô đuổi lũ phong tà gió xú
sông lưng dòng uốn lượn dáng lừ-đừ.

hầm tránh đạn Cha đào nghiêng chái bếp *
lối thoát thân ẩm ướt cỏ lấm bùn
đêm yên lặng điếng hồn ngồi khép-nép
đường đạn bay giọt sương sợ ngưng tuôn.

Chuyện sống chết quả vô chừng vô đỗi
chuyện rủi may chẳng biết dựa nơi đâu
tin chiến-sự réo mỗi ngày bão dội
khói nhang bay chắp tay mẹ nguyện-cầu.

rượu ngon cất, Cha ngâm cùng múi mít
hổ-phách màu sóng sánh đẹp rượu Tây
nợ cơm áo cứa trán người chằng chịt
tuổi già nua teo tóp mảnh hình hài.

sông suối cạn ngày mòn đêm đợi bóng
bóng của con thời binh lửa nhiễu nhương
nằm thao-thức mơ thanh-bình ấm võng
giọng chim heo ơn ớn lạnh chiếu giường.

chiều giục-giã bụi bông hồng nở rộ
bông chứng-nhân tình phụ tử chia tay
vùng đất mới tưởng vơi vơi cực khổ
họa chiến chinh xóa sạch cảnh vui vầy.

Cha gục xuống mảnh đất Cha khai phá
chạy giặc tan sự-nghiệp bỏ cả thây
kể từ ấy trượt chân theo trăm ngã
nạn ly hương ngậm chặt vết đau này.

Ngọc-Linh đỉnh xương phơi nào ai nhắc
nhớ DăkTo, quả-phụ dáng chao-vao
ôm nuối tiếc góc trời xa lăng-lắc
thân cây khô ngâm nước chẳng tươi nào. *

đỏ rực, tro than còn âm ỉ
mưa kéo mưa chưa tẩy hết tang thương *
tang thương vắt vắt tràn qua thế-kỷ
ruộng rẫy ơi xin hãy giữ xanh vườn.

rượu ngọt thấm thấm vô từng huyết mạch
uống cùng Cha ngày trước hãy còn thơm
ngụ đất lạ, sần tay đời trắng nhách
nhớ hàng cau ngã bóng mát Thằng Bờm.

Trang Y Hạ
KonTum “Mùa Hè Đỏ Lửa”, 1972.
(Trích trong thi phẩm)

Chú-thích:
*- Sợ giặc trên rừng pháo kích về thôn, nên nhà nào cũng đào “Hầm Trú Ẩn”.
*- “Cây khô xuống nước cũng khô,
Người nghèo đi tới xứ mô cũng nghèo”. Ca Dao.

* - “Trái ngược với tình yêu không phải là sự thù ghét mà là sự dửng dưng. Trái ngược với nghệ thuật không phải là cái xấu mà là sự dửng dưng. Trái ngược với đức tin không phải là tà giáo mà là sự dửng dưng. Và trái ngược với sự sống không phải là cái chết mà là sự dửng dưng.” (Elie Wiesel giáo sư người Mỹ gốc Do Thái).





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét