HOA VỚI NÀNG KIỀU
Trang
Y Hạ
Trước
khi bàn về chữ Hoa trong Truyện Kiều, thiết nghĩ cũng
nên tìm hiểu về nguồn gốc của các loài Hoa.
Loài
người biết tới Bông Hoa từ hàng ngàn năm về trước
(theo Hán Tự gọi là Hoa), còn theo (chữ Nôm gọi là
Bông). Tuy biết về loài hoa lâu dài như vậy, nhưng chẳng
có một ai hiểu rõ cách thức tiến hóa cũng như nguồn
gốc tổ tiên của các loài bông hoa sinh tồn ra sao. Bằng
với khoa học, kỹ thuật, hiện nay các nhà nghiên cứu đã
biết chắc - các loài bông hoa có một vai trò hết sức
quan trọng trong hệ thực vật.
Hoa
bông, vốn là loài sinh sản không khác gì con người –
đó là nhụy hoa, phấn hoa cho ra - trái và hột. Trái, hột
đã nuôi sống con người. Bông hoa còn cho một số lượng
đường mật do loài ong hút từ nhụy hoa. Chính mật ong
tự nhiên là nguồn thực phẩm bổ dưỡng từ mấy ngàn
năm trước. Người Hy Lạp đã phát giác và họ gọi là:
“trăng mật” hay “tuần trăng mật”. Bông hoa cũng là
thực phẩm, như: Bông cải trắng, Atiso, bông điên điển,
bông thiên lý, bông so đũa, bông cúc… Bông hoa cũng là
những vị thuốc Bắc, thuốc Nam dùng để chữa bách
bệnh. Nhà sinh học Harve Sauquet cho rằng “Loài người
chưa hiểu hết nguồn gốc cũng như sự tiến hóa của
các loài hoa”. Ông
Darwin cũng cùng một ý kiến như vậy và ông còn
nói: “Sự đa dạng hóa bất thường ở loài hoa là
một bí ẩn khó giải thích”.
Trong
thiên nhiên, những cây cỏ cho ra bông hoa chiếm khoảng -
chín mươi lăm [95%] trong số lượng thực vật kể từ xa
xưa cho tới ngày nay. Người ta ước tính có khoảng hơn
ba ngàn hai trăm [3, 200] loài hoa trên thế giới. Riêng loài
hoa lan có gần hai ngàn năm trăm [2.500] loài khác nhau. Hầu
hết bông hoa có ở trong rừng. Tuy nhiên, con người thích
bông hoa nên đã đem về nhà trồng để làm cây kiểng
cũng như kinh doanh. Ngoài ra, cũng có một số loài bông
hoa được lai tạo giống - với đủ màu sắc lung linh
trông rất đẹp mắt. Hơn nữa là người ta còn làm bông
hoa giả bằng nhựa...
Bông
hoa đã đi vào nghệ thuật – Bông hoa là biểu tượng
của bộ phận sinh dục phụ nữ - (trong tác phẩm của
Georgia Keeffe). Hoa xuất hiện trong thơ vào thời kỳ lãng
mạn ở thế kỷ mười tám [18] và mười chín [19]. Đó
là bài “Hoa Thủy Tiên” của (William Wordsworth). Hoa còn
xuất hiện cả trong giấc mơ “Một giấc mơ hoa”. Theo
thần thoại La Mã, (Flora) là vị nữ thần của Hoa. Theo
thần thoại Hy Lạp, (Chloris) là nữ thần của mùa xuân
tràn ngập các loài hoa nở... Hoa còn hiện diện trong
tranh vẽ. Bức vẽ “Hoa Súng” của Họa sĩ (Claude
Monet). Bức vẽ “Hoa Hướng Dương” và “Hoa Diên Vĩ”
của Họa sĩ (Van Gogh) đã nổi tiếng thế giới với giá
bán hàng chục triệu Mỹ Kim.
o0o
Chữ
Hoa Trong Truyện Kiều:
Những chữ Hoa mà
thi sĩ Nguyễn Du đã diễn tả qua từng giai đoạn trong
cuộc đời của cô:
Trong
Truyện Kiều có cả thảy - Một trăm ba mươi lăm [135]
câu thơ có Hoa và dính dáng tới hoa. Ngoài ra còn có ba
câu thơ [3]
có hai chữ
[2]
chữ Hoa, và có
một câu thơ.
“Gió
hiu“
hiu thổi một vài bông lau”. [c98]
.
Vậy là
Truyện Kiều chỉ có: - Một
trăm hai mười lăm [125] chữ Hoa
(chữ Bông không tính).
“Tiểu thư
vội thét: Con Hoa!”. [c1844]
“Rằng:
Hoa nô đủ mọi tài,”. [c1849]
Những
chữ Hoa tuần tự đến
với
Cô Kiều theo từng giai đoạn trôi nổi, lưu lạc nơi xứ
người và
đã chịu
quá nhiều tủi nhục từ tinh thần đến
thể xác. Thiết nghĩ, thì
tất cả các
thứ
hoa đó chỉ là hoa bị
vùi dập tả
tơi;
hoa bị
héo
tàn theo
thời gian…! Tuy nhiên “hoa” mà
thi sĩ Nguyễn Du tặng cho cô Thúy
Kiều cũng có một khoảng thời gian ngắn ngủi - đã
(tươi vui
trở
lại). Đó là lúc
Cô
Kiều gặp Thúc Sinh, Cô
nghĩ rằng Thúc
Sinh là “cái phao”
cứu
cô
ra khỏi sóng
gió ba đào của cái
số kiếp bị đày đọa ở thanh lâu, - nhưng,
cũng chính sự gặp gỡ đó mà Cô Kiều lại
bị rơi vào một hoàn cảnh khác càng đau khổ hơn -
bởi Hoạn Thư vợ cả Thúc Sinh. Tiếp
tới
“hoa” Cô Thúy Kiều (tươi tắn
trở
lại) lần
hai, đó là
khi
tương
ngộ đấng anh hùng Từ Hải. Và cuối cùng là Cô
Kiều gặp
lại Kim Trọng người yêu xưa, để
rồi chấm dứt - mười lăm năm lưu đày khổ ải.
Dưới đây là
những câu thơ có chữ “Hoa” hoặc câu gián tiếp câu
có chữ Hoa mà thi sĩ Nguyễn Du đã dùng một cách tài
tình trong từng bước chân lưu lạc của cô Thúy Kiều.
***
Tạm chia
ra từng giai đoạn:
*-
Một: - (Giai
Đoạn Kiều & Kim Trọng, gặp nhau trong lúc
song thân đi dự tiệc... Bên hiên Lãm Thúy, hai
người đã thề non hẹn biển. Và hai
người bàng hoàng khi nghe tin buồn
Kim Trọng phải về Liêu Dương thọ tang.).
Phần
nhiều (trai, gái) yêu nhau thật tâm, họ thường có ý
định đi tới tương lai phù hợp với thuần phong mỹ tục
cũng như luật lệ đã có từ lâu. (Tuy
rằng họ có lén lút hẹn hò).
Thúy Kiều và Kim Trọng cũng không ngoại lệ, - yêu nhau
chân thành - là phải biết tôn trọng và giữ gìn phẩm
giá, tư cách, nhân cách của đôi bên.
1-
Hoa cười ngọc thốt đoan trang, [c21]
2-
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh. [c26]
3-
Vùi nông một nấm mặc dầu cỏ hoa. [c78]
4-
Gió hiu hiu thổi một vài bông lau. [c98]
[1]
(Bông = Hoa).
5-
Lại càng ủ dột nét hoa, [c103]
6-
Kiều rằng: Những đấng tài hoa, [c116]
7-
Hai Kiều e lệ nép vào dưới hoa. [c147]
8-
Vào trong phong nhã, ra ngoài hào hoa. [c153]
9-
Gặp tuần đố lá thoả lòng tìm hoa. [c161]
10-
Xuân lan thu cúc mặn mà cả hai. [c163]
[1]
- (Gián Tiếp ví như hai (hoa).
11-
Kiều từ trở gót trướng hoa, [c172]
12-
Đời phồn hoa cũng là đời bỏ đi! [c181]
Thềm
hoa khách đã trở hài, [c212]
13-
Hoa trôi bèo dạt đã đành, [c220]
14-
Màu hoa lê hãy dầm dề giọt mưa? [c227]
15-
Đầy thềm hoa rụng, biết người ở đâu? [c273]
16-
Nặng lòng xót liễu vì hoa [c336]
17-
Vội vàng lá rụng hoa rơi [c362]
18-
Gót sen thoăn thoắt dạo ngay mé tường. [c378]
[2]
- (Gót Sen, Gián Tiếp ví như hoa).
19-
Cách hoa sẽ dặng tiếng vàng, [c379]
20-
Dưới hoa đã thấy có chàng đứng trông [c381]
21-
Tuyết sương nhuốm nửa mái đầu hoa râm. [c385]
22-
Phẩm đề xin một vài lời thêm hoa! [c403]
23-
Anh hoa phát tiết ra ngoài, [c 416]
24-
Nghìn thu bạc mệnh một đời tài hoa. [c417]
25-
Hai thân còn dở tiệc hoa chưa về. [c431]
26-
Tiếng sen sẽ động giấc hòe, [c438]
[3]
- (Gián Tiếp ví như hoa).
27-
Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần. [c439]
28-
Vì hoa nên phải đánh đường tìm hoa. [c443]
[1]
- (Câu có 2 chữ Hoa).
29-
Đừng điều nguyệt nọ hoa kia. [c462]
30-
Hoa hương càng tỏ thức hồng, [c498]
31-
Vẻ chi một đóa yêu đào, [c504]
[4]
- (Gián tiếp ví như hoa)
32-
Vội chi liễu ép hoa nài, [c522]
33-
Cửa sài vừa ngỏ then hoa, [c530]
34-
Hoa trôi trác thắm, liễu xơ xác vàng. [c573]
35-
Thềm hoa một bước, lệ hoa mấy hàng! [c635]
[2]
- (Câu thơ có hai chữ Hoa).
*Hai:
- (Giai đoạn bán mình).
36-
Nhìn hoa bóng thẹn, trông gương mặt dày. [c637]
37-
Hoa dù rã cánh, lá còn xanh cây. [c679]
*Ba:
- (Ký giấy bán thân).
38-
Tờ hoa đã ký, cân vàng mới trao. [c687]
39-
Thề hoa chưa ráo chén vàng, [c702]
40-
Lỗi thề thôi đã phụ phàng với hoa. [c703]
41-
Đã đành nước chẩy hoa trôi lỡ làng. [c755]
42-
Kiệu hoa đâu đã đến ngoài, [c780]
43-
Nhị đào thà bẻ cho người tình chung.
[c793]
[5]
- (Gián tiếp ví như hoa).
*Bốn:
- (Đêm đầu tiên Kiều “thất
thân” cùng với Mã Giám Sinh ở
nhà trọ).
44-
Quen mùi lại kiếm ăn miền nguyệt hoa. [c809
45-
Cành hoa đem bán vào thuyền lái buôn. [c821]
46-
Về đây nước trước bẻ hoa, [c828]
47-
Chơi hoa đã dễ mấy người biết hoa. [c837]
[3]
- (Câu thơ có hai chữ Hoa).
48-
Tiếc thay một đóa trà mi, [c846]
[6]
- (Gián tiếp ví như hoa).
49-
Đuốc hoa để đó, mặc nàng nằm trơ. [c851]
*Năm:
- (Giai đoạn cả nhà Vương
Ông tiễn Kiều ra đi với Mã Giám
Sinh).
“Đùng
dùng gió giục mây vần,
Một
xe trong cõi hồng trần như bay.”.
*
Sáu: (Tú bà bắt lạy
thần mặt trắng).
50-
Hương hôm hoa sớm phụng thờ. [c934]
*Bảy:
- (Tú bà bắt tiếp khách lần thứ
nhất).
51-
Đổi hoa lót xuống chiếu nằm, [c938]
52-
Bướm hoa bay lại ầm ầm tứ vi! [c939]
53-
Sợ gan nát ngọc liều hoa! [c984]
54-
Hoa xuân đương nhụy, ngày xuân còn dài. [c1007]
55-
Hoa trôi man mác, biết là về đâu? [c1051]
*Tám:
- (Giai đoạn Sở Khanh
lừa Kiều).
“Buồn
trông cửa bể chiều hôm, Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm
xa xa? Buồn trông ngọn nước mới sa, 1050. Hoa
trôi man mác, biết là về đâu? Buồn trông nội cỏ dàu
dàu, Chân mây mặt đất một màu xanh xanh. Buồn trông gió
cuốn mặt ghềnh ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồị”.
56-
Một tay chôn biết mấy cành phù dung! [c1161]
[7]
- (Gián tiếp ví như hoa).
57-
Hoa sao, hoa khéo đọa đày bấy hoa? [c1069]
58-
Đóa trà mi đã ngậm trăng nửa vành. [c1093]
[8]
- (Gián tiếp ví như hoa).
59-
Đang tay vùi liễu, giập hoa tơi bời. [c1137]
“Thân
lươn bao quản lấm đầu, Chút lòng trinh bạch
từ sau xin chừa!”.
“c1150.
Bắt người bảo lĩnh làm tờ cung chiêu. Bày vai có ả Mã
Kiều, Xót nàng, ra mới đánh liều chịu đoan. Mụ càng
kể nhặt, kể khoan, Gạn gùng đến mực, nồng nàn mới
tha. 1155. Vực nàng vào nghỉ trong nhà, Mã Kiều lại ngỏ
ý ra dặn lời: Thôi đà mắc lận thì thôi! Đi đâu chẳng
biết con người Sở Khanh? Bạc tình, nổi tiếng lầu
xanh, 1160. Một tay chôn biết mấy cành phù dung!”.
*Chín:
- (Giai đoạn tú bà bắt Thúy Kiều tiếp khách lần thứ
nhì, sau khi bị Sở Khanh lừa).
60-
Khi ngâm ngợi nguyệt, khi cười cợt hoa. [c1215]
61-
Giờ sao tan tác như hoa giữa đường? [c1237]
62-
Đôi phen gió tựa, hoa kề, [c1242]
63-
Cung cầm trong nguyệt, nước cờ dưới hoa [c1247]
64-
Cành xuân đã bẻ cho người chuyên
tay. [c1263]
[9]
- (Gián tiếp ví như hoa).
*Mười:
- (Giai đoạn Thúy Kiều gặp Thúc Sinh).
65-
Hoa kia đã chắp cành này cho chưa? [c1265]
66-
Hoa khôi mộ tiếng Kiều nhi, [c1280]
67-
Trướng tô giáp mặt hoa đào, [c1282]
68-
Hải đường mơn mởn cành tơ, [c1284]
[10]
- (Gián tiếp ví như hoa).
69-
Nguyệt hoa hoa nguyệt não nùng, [c1286]
70-
Thang lan rủ bức trướng hồng tẩm hoa. [c1311]
71-
Thiếp như hoa đã lìa cành, [c1326]
72-
Yêu hoa yêu được một màu điểm trang. [c1337]
73-
Sá chi liễu ngõ hoa tường? [c1356]
*Mười
một: - (Bị quan huyện đặt điều
kiện: Trở về lại
lầu xanh hay bị gia
hình). Dù
gì thì Thúy kiều cũng là con nhà danh giá, có học thức.
Trước lời đề nghị của quan huyện, Thúy Kiều nhận
lời làm thơ để thoát tội. Đề bài
thơ là “Cái Gông”. Thúy Kiều vịnh xong
đưa quan huyện xem. Bài vịnh:
*Mười
hai: - (Thúy Kiều chấp nhận làm thơ).
Phiên Âm:
“Hoàng-Oanh-Nhi
Khúc. Ngã dữ mộc vi cừu. Hỉ khuyên sáo trung đắc xuất
đầu. Cảm phương viên dà cái toàn thân xũ. Hà tằng mi
vũ tu. Tọa tỉnh khả ưu. Khả linh lệ ngấn lệ lưu bất
đáo chẩn hòa tụ [trù]. Tạ hiền hầu. Giao nhân cường
hang, tái bất hứa phóng ca hầu.”
Dịch:
(Ta với
cây là thù. Trong khuôn khổ mừng được ló đầu. Vuông
tròn che toàn thân cảm thấy xấu. Tai mắt thẹn gì đâu.
Đáy giếng âu sầu. Đáng thương áo xiêm chẳng thấm,
giọt lệ cứ tuôn mau. Tạ hiền hầu. Cổ bị cứng,
giọng hát nghẹn trong yết hầu.).
Quan huyện
khen thơ nàng hay và ra lệnh không phạt.
(Có một vài
chi tiếc khá thú vị là ở chỗ quan Huyện ngồi trên Tòa
xử án – không lo xử án lại còn ra đề “Cái Gông”
để cho Cô Thúy Kiều làm thơ rồi “khen hay” và tha
bổng. Theo Hán Tự, chữ “quan” là cái mũ, còn trong chữ
quan có hai chữ “khẩu” – “quan nói hiếp” hay nói
thực cũng được - vì ông quan có tới hai “cái miệng”.
Sở dĩ quan Huyện tha cho cô Thúy Kiều là đã có chuyện
“lo lót – lót tay” tiền bạc - từ Thúc ông (cha của
Thúc Sinh), hoặc chính Thúc Sinh bày ra chuyện “hối lộ”
đó để cứu Thúy Kiều. Xưa nay không một ông quan Huyện
nào lại nhàn nhã (mở phiên tòa) xử án mà lại ra đề
thơ cho “tội nhân” làm, sau đó khen hay rồi tha bổng).
74-
Song song vào trước sân hoa lạy quì. [c1409]
75-
Tuồng chi hoa thải hương thừa, [c1414]
76-
Ba cây chập lại một cành mẫu đơn. [c1427]
[11]
- (Gián tiếp ví như hoa)
77-
Trăng hoa song cũng thị phi biết điều. [c1449]
78-
Tiên hoa trình trước án phê xem tường. [c1455]
79-
Kiệu hoa cất gió đuốc hồng điểm sao. [c1467]
80-
Đào đà phai thắm sen vừa nẩy xanh. [c1475]
[12]
- (Gián tiếp ví như hoa)
81-
Từ nghe vườn mới thêm hoa, [c1536]
82-
Trách người đen bạc ra lòng trăng hoa: [c1539]
83-
Dưới hoa dậy lũ ác nhân, [c1642]
*
Mười ba: (Giai đoạn Hoạn
Thư cho người đánh thuốc mê bắt
cóc Kiều).
84-
Tiếc hoa những ngậm ngùi xuân, [c1704]
85-
Nước trôi hoa rụng đã yên, [c1706]
86-
Xót thay đào lý một cành, [c1742]
[13]
- (Gián tiếp ví như hoa).
87-
Hoa nô truyền dạy đổi tên, [c1744]
88-
Cũng liều ngọc nát hoa tàn mà chi. [c1767]
(Thúy Kiều nhớ
nhà).
“c1785.
Lâm Tri chút nghĩa đèo bồng, Nước bèo để
chữ tương phùng kiếp sau. Bốn phương
mây trắng một màu, Trông vời cố quốc biết đâu là
nhà. Lần lần tháng trọn ngày qua,”.
89-
Sen tàn cúc lại nở hoa, [c1796]
[4]
- Câu có 1 chữ Hoa, và tên Hoa Sen).
Sen
tức là Hoa.
*Mười
bốn: - (Giai đoạn, Thúy Kiều gặp
lại Thúc Sinh ở nhà Hoạn Thư).
90-
Tiểu thư vội thét: Con Hoa! [c1844]
91-
Rằng: Hoa nô đủ mọi tài, [c1849]
(Có
hai chữ “Con Hoa, Hoa Nô, chỉ người).
92-
Cúi đầu quỳ trƣớc sân hoa, [c1896]
93-
Có cây trăm thước, có hoa bốn mùa. [c1915]
94-
Hương hoa, ngũ cúng, sắm sanh lễ thường. [c1919]
95-
Nàng từ lánh gót vườn hoa, [c1926]
96-
Xăm xăm đến mé vườn hoa với nàng. [c1943]
97-
Chúa xuân để tội một mình cho hoa! [c1947]
98-
Hoa tì đã động tiếng người nẻo xa. [c1981]
99-
Tìm hoa quá bước, xem người viết kinh. [c1987]
100-
Hoa rằng: Bà đã đến lâu, [c1995]
101-
Rào cây lâu cũng có ngày bẻ hoa! [c2019]
*Mười
lăm: - (Giai đoạn Thúy Kiều, đi
Trốn khỏi nhà Hoạn Thư).
102-
Cất mình qua ngọn tường hoa, [c2028]
103-
Bóng hoa đầy đất, vẻ ngân ngang trời. [c2063]
104-
Kiệu hoa đặt trước thềm hoa, [c2146]
105-
Chém cha cái số hoa đào, [c2152]
*Mười
sáu: - (giai đoạn Thúy Kiều gặp Từ Hải)
106-
Rộng thương cỏ nội hoa hèn, [c2198]
107-
Vinh hoa bỏ lúc phong trần, [c2288]
108-
Hoa Nô kia với Trạc Tuyền cũng tôi. [c2345]
109-
E dè sóng vỗ hãi hùng cỏ hoa. [c2487]
110-
Còn chi nữa cánh hoa tàn, [c2586]
111-
Kiệu hoa áp thẳng xuống thuyền, [c2602]
112-
Dưới đèn sẵn bức tiên hoa, [c2626]
“c2699.
Đánh tranh chụm nóc thảo đường Một
gian nước biếc mây vàng chia đôi”. (Câu
thơ hay)
113-
Hoa đào năm ngoái còn cười gió đông. [c2749]
*Mười
bảy: (Giai đoạn Kiều trở về
nhà đoàn tụ cùng gia đình).
114-
Để cho đến nỗi trôi hoa dạt bèo. [c2813]
115-
Vội về sửa chốn vườn hoa, [c2822]
116-
Hoa chào ngõ hạnh hương bay dặm phần. [c2863]
117-
Phòng xuân trướng rủ hoa đào, [c2878]
118-
Bắt về Vô tích toan đường bẻ hoa. [c2899]
119-
Hoa trôi nước chảy xuôi dòng, [c2932]
120-
Rõ ràng hoa rụng hương bay [c2998]
121-
Bấy chầy dãi nguyệt dầu hoa, [c3026]
122-
Kiệu hoa giục giã tức thì, [c3034]
123-
Nàng rằng: Chút phận hoa rơi, [c3036]
124-
Đoàn viên vội mở tiệc hoa vui vầy. [c3061]
125-
Hoa thơm phong nhị trăng vòng tròn gương. [c3095]
126-
Đuốc hoa chẳng thẹn với chàng mai xưa. [c3097]
127-
Mấy trăng cũng khuyết mấy hoa cũng tàn. [c3101]
128-
Trông hoa đèn chẳng thẹn mình lắm ru! [c3107]
129-
Hoa tàn mà lại thêm tươi, [c3124]
130-
Hoa soi ngọn đuốc hồng chen bức là. [c3133]]
131-
Hoa xưa ong cũ mấy phân chung tình. [c3145]
132-
Vớt hương dưới đất bẻ hoa cuối mùa. [c3155]
133-
Hay gì vầy cánh hoa tàn mà chơi? [c3165]
134-
Là nhiều vàng đá phải tìm trăng hoa? [c3177]
135-
Khi xem hoa nở khi chờ trăng lên. [c3225]
Đọc chữ Hoa trong
Truyện Kiều, mới nhận ra rằng – dù ở bất cứ xã
hội nào thì người phụ là những “bông hoa” xinh đẹp
và rất đẹp - để ngắm – để làm kiểng – nhưng khổ
thay là để làm kiểng cho bọn nhà giàu, bọn quan quyền.
Người đời [họ] không ngắm, không làm kiểng mà đem gả
bán trao đổi qua lại như một món hàng. Thời nào, xã
hội nào cũng có “nàng kiều” nối nghiệp nàng kiều
không bao giờ chấm dứt (chỉ nhiều hay ít) mà thôi.
Kiều ơi, em khổ một đời
Họa vô đơn chí lầm
người bán tơ
Ba
trăm năm ngỡ phai mờ
Hồn em lãng vãng dật dờ
làm chi.
(Trích
thơ: Trang Y Ha).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét