HỒ TRÊN NÚI SAN FRANCISCO
“Hoành giáo giang san
cáp kỷ thu”
(Phạm
Ngũ Lão).
Mò
lên đỉnh sờ mặt hồ sẩm núi
đèo
đá đeo bánh chè rã rời ra
hơi
thở dốc sương tỳ vai đếch phủi
thông
chọc trời mây chụm đứng hít hà.
Phành
con mắt bóng Xuân-Hương, Than-Thở
ngắm
Đồi-Cù róc rách thác Cam-Ly
Prenn
vọng Tuyền-Lâm lòng rộng mở
đờn
hết ngân, còn đứng đó làm gì.
Bên
tai rót mật mùi lời Bao-Tự
mới
hiểu rằng nàng ngậm miệng bấy nay
mới
giật mình Phong-Hỏa-Đài đâu hử
rà
châu thân thiếu chút cận ăn mày.
Cô
vịt múa Khúc-Nghê-Thường làm dáng
cổ
nghĩ rằng đồng chủng tộc Thiên-Nga
thôi
đừng chấp, đã vô hình vạn trạng
vịt
hay nga hoán-vị cũng vậy mà.
Bình-minh
bận hầu chầu lão Thái-Thượng
cây
cỏ mừng thưởng thức sữa sương thơm
xa
bậu miết tưởng đứt dây tơ vướng
óc
ngây-ngô xoa tóc muối bờm-xờm.
Nửa
đời lổ nửa đời da loang-lỗ
chờ
phủ phê oan khuất gánh phũ-phàng
tốt
cái mã tìm nơi đâu mả giỗ.
sâm
sẩm màu sẫm tối biết hỏi han.
Trót
gá-nghĩa đất xa hàm-hồ trất
dàn
trải lòng khế-ước định bao lâu
di-phương
đượm hương thầm chưa thể mất
đả-đía
lâu toác-hoác nửa cái đầu.
Hồ
yên ắng hòa sớm mai tịch-mịch
não
đinh ninh dậy sóng Bạch-Đằng-Giang
lính
vốn dĩ răm-rắp tuân hiệu lịnh
tức
thương thay bác Từ-Hải quy hàng.
Dạo
thăm thú giật mình chim đực liệng
chợt
hiểu ra, long hổ ngọa nơi đây
trút
tâm sự vỗ về thời chinh-chiến
xương
ngựa già cung kiếm mục nơi nầy.
Quay
ngược để lên trời dòm Thượng-đế
quay
xuôi nhằm lén ngó lão Diêm-vương
xót
hai nẻo đi về đều hoang-phế
đành
khai-hoang mở cõi ấm một đường.
Cước Chú:
Trong “Golde Gate Park” San Francisco,
trên đỉnh núi cao có một cái hồ rộng và dài.
Lời Gió Mưa:
“Cho dù rồng có mạnh tới đâu cũng không thể ép được con rắn dưới đất”. (Trần Phước Hân).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét