UỐNG RƯỢU VỚI CỤ -
KHƯƠNG-TỬ-NHA & CỤ – TRẦN-CAO-VÂN.
“Thanh
hạ mỗi tồn tông xã niệm
Liệu tri mộng mị
đáo Thăng Long.” [1]
Thơ: (Trần Nguyên Đán)
Vị-Thủy chảy xuyên qua
đầu Khương-Thượng [2]
ngư phủ câu giấu trong
bụng lưỡi câu
Vương bá mộng tựa sợi
tơ vương vướng
thế sự tình nhân-bản
cấu nát nhàu.
Sông ôm ấp vì sao chờ
cất vó
ngủ bao năm mê ngủ chẳng
quên mơ
địa lợi tới thiên thời
dồn cổ võ
nhân vị hòa kề vai luận
cuộc cờ.
Hội thề để nối nỗi
tình lạc quốc
chốn thiên đình giả
điếc chẳng thèm nghe
chiến tranh dựa trên
những điều không thực
kẻ gian manh là một lứa
cá mè.
Đêm trừng mắt nghĩ suy
tầm dịu kế
hoa tàng long ngọa hổ tứ
tán phương
rừng núi hiểm bọn hung
thần cách bế
biển sông ngăn chặn kín
mọi nẻo đường.
Vân-Lâu rọi Trần-Cao-Vân
câu cá [3]
ngóng thời cơ thành bại
ý do thiên
Hương-Giang xót An-Hòa
thương Vĩ-Dạ
Hải-Vân-Quan linh khí tỏa
mọi miền.
Đền tháp cổ nhìn nước
non ngơ-ngác
chí sĩ ngồi ngó cần
ngập suy tư
ngự đất tổ thân đâm
ra luân-lạc
vọng tương lai hai đầu
gối mỏi nhừ.
Đất tổ ở, cớ chi
không kiến-địa
lục thân chừ còn mất
có vãng lai
bóng “tang du mộ cảnh”
nghiêng tứ phía
hình “nhân sinh triêu lộ”
lại sẵn bày.
Sông tịch mịch lòng sông
âm ỉ sóng
tướng Yết-Kiêu chăm-chỉ
đục đáy thuyền
nắng chiều vẽ hoàng-kỳ
hừng hực nóng
đất không bằng nội
thân giữ bằng yên.
Đò lủng đáy độ hà
sơn bỉ ngạn
hầu định hình phẳng
lặng một đại dương
mù chân-lý khai nguyên
chân lý sáng
thắng trong tâm đâu sợ
bị lạc đường.
Giả câu cá đợi “thời
lai phong tống”
dẫu có là xương gãy hãy
còn gân
nghiệm “hải giác thiên
nhai” yêu lẽ sống
sở-cứ nguyên chương sử
hết lạc vần.
Tửu chưa rót “đạo
đồng” say bí tỉ [4]
tĩn “phủng thương
thượng thọ” kính vĩ-nhân
chí sắt đá lộ đồ
tung vó ký
đếch ngại chi nay Sở
với mai Tần.
1- Dịch thơ:
(Tuy nhàn hạ lòng vẫn lo việc nước
Liệu biết hay đêm mộng tới Thăng Long.)
2- Ông Lã Vọng tức Khương Tử Nha, Khương Thượng, tuổi đã tám mươi [80], ngồi câu cá trên sông Vi Thủy là khai quốc công thần nhà Chu (diệt nhà Thương) thế kỷ 12 (TCN).
3- Trần Cao Vân (1866 – 1916). Người Quảng Nam. Ông cùng vua Duy Tân khởi nghĩa chống Pháp, thất bại bị người Pháp xử tử tại An-Hòa (Huế). Tưởng nhớ Trẩn Cao Vân. Thi sĩ: Ưng Bình Thúc Gia Thị, đề thơ:
“Chiều chiều trước bến Vân-Lâu
Ai ngồi ai câu ai sầu ai thảm
Ai thương ai cảm ai nhớ ai trông
Thuyền ai thấp thoáng bên sông
Đưa câu mái đẩy chạnh lòng nước non”.
(Ưng Bình Thúc Gia Thị).
4- “Đạo bất đồng bất tương vi mưu”.
LỜI GIÓ MƯA:
Trong "The of Reason" của Triết gia Tây Ban Nha (George Santanaya) cuối thế kỷ 19, có nói:
- "Những kẻ nào không nhớ đến những chuyện xảy ra trong quá khứ thì thế nào cũng bị rơi vào hoàn cảnh tái diễn lịch sử".
Và:
“Nếu anh bắn vào quá khứ bằng súng lục. Tương lai sẽ bắn vào anh bằng đại bác”. Thi sĩ: (Gamzatov, thuộc quốc gia Daghestan).
Trần Phước Hân, (Sưu tầm)!


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét