BÊN HỒ SAN FRANCISCO
NGHĨ MÔNG LUNG.
“Kiến
sự tỉnh sự xuất thế gian,
Kiến
sự mê sự đọa trầm luân”. (Câu
Kệ). *
Ghế gỗ độc, ngã thủy
mang mang sự
nắng nhú dồn âm ấm dạ
lâm môn
thảm mây nhỏ, hấp-tấp
hồi phương cũ
giọng quạ to, ám tiễn
nát thần hồn.
Não tái tạo Biển-Hồ
rêu hoàng lạc
khói Chư-Pao sương đãi
Tou-mơ-rông
DakBla ngược thúc thuyền
xuôi vô ngạn
xót rừng chim Ben-Hét ngụ
trong lồng.
Sóng mệt rã trả mặt hồ
tĩnh-lặng
ngư phù trầm đỡ
chao-đảo tê thân
dương liễu ngậm vết
gió đau bớt nhức
bậu đối khuya đôi mắt
giảm thâm quầng.
Mưa giục giã hột mưa
xưa diễm ngọc
khao-thưởng hồ lưu ngàn
ánh sao băng
nguyệt cơ-cực dưỡng
trăng rằm vành-vạnh
chưa sắt cầm, thôi chớ
tiếc muộn-mằn.
Chị vịt cóng, ngóc đầu
bờ tầm sưởi
ngóng người từ biên-trấn
đợi bao lâu
có hối hận, hồi đơn
thân ẩm trác
giọt thời-gian hổ-thẹn
rưới phai màu.
Anh sóc sọc, xoa tay lần
khất-cái
chọn món ngon bồi thê tử
tri-ân
lục thân trĩu khúc lòng
ưu ái rõ
tự cổ sơ, tan hợp chẳng
hiệp vần.
Hồ không lẽ, giấu “châu
trung địch quốc”
đèn lúc nào, là “bỉnh
chúc vô minh”
vô sở niệm nỡ sao đành
bỏ mặc
mảnh giang-san nặng một
gánh ân tình.
Lục thức ngẫm, sáu
phương ghì ngõ ý
lục trần suy, lưu sáu
nẻo dư hương
hoa cố nở, đãi thế-nhân
hoa dại
chọn đặt tên, di-tản
khỏi lạc đường.
Sử lịch méo nhân sầu
ai đó khiến
thuyết viễn vông, tội
nguồn cội tổ tông
văn chương lệch, tra chân
cùm nô-lệ
nam chi khô việt điểu
nhỏ máu hồng.
Bên hồ ngẫm, lý do cầm
kiếm trả
non sông ly, tủi-nhục xới
thâu đêm
mông-lung nghĩ, thiên-tai
bày nhân-họa
có còn chăng, còn có bậu
dưới thềm.
* (Nhìn thấy sự việc mà tỉnh ngộ là xuất thế, Thấy sự việc mà sanh tà ý ắt bị thiệt thân).
Theo: Thuyết nhà Phật:
- “Lục thức”: (Nhãn, Nhĩ, Thiệt, Thân, Ý, Tỷ).
- “Lục Trần”: (Sắc, Thinh, Hương, Vị, Xúc, Pháp).
- “Lục Thân”: (Cha, Mẹ, Vợ, Chồng, Anh, Em).
- “Châu trung địch quốc”. (Giặc ở trong thuyền).
- “Bỉnh chúc vô minh”. (Ngọn đèn không sáng).


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét