THƠ TÌNH TỪ ÂM PHỦ
“Đã chớp
mắt bệnh già
ai tầm tới,
Cố chạy đi thần
chết lại quay về”.
(Trần-Phước-Hân).
Điện-thoại lạnh tê
thân chờ trên kệ
bấm đốt tay tính nhẩm
ngẫm thời
qua
cửu-chương-bảng, hết
linh cười
giã-biệt
buồng
tim rung nhắn-nhủ
chuẩn bị già.
Nghe lời bậu,
dạo tình tầm
nhau thử
gọi tứ phương
ngong ngóng vọng
hồi-âm
con chim nhạn mê trời bay
đi miết
âm-phủ ôm chiếu lạnh,
có trách thầm.
Ly-bôi lạc nuốt chân mây
vời vợi
ngước trần-gian nhốn-nháo
loạn luân-hồi
triệu ôn-ngữ, kính mời
ai tế-độ
rà thân
tâm, rạng màu
trắng hòa vôi.
Soạn giá vẽ,
đường ngoằn-ngoèo
nhà bậu
vệt trăng non đọt chuối
giỡn ma trơi
chú đớp muỗi, ăn đêm
thân lầm-lũi
thăm người dưng, người
dưng chẳng thèm mời.
Chân mỏi rớt, lên chín
tầng âm-phủ
lần
tay đo vòng eo bậu
năm xưa
chọn
chiếc áo bà-ba hoa điên-điển
món quà duyên, chẳng biết
mặc có
vừa.
Chân mỏi rớt, xuống
chín tầng địa-ngục
nặn óc
mò, mò cỡ
nhẫn năm nao
tay tiên đẹp, nổi
trôi đà teo-tóp
lựa
mua xong, trong
dạ luống
cồn-cào.
Đêm khuya vọng, lão
Diêm-Vương xỉn
ngáy
trà tỏa
hơi ấm
tóc mượt
nàng thơ
thân ốm nhách, nắng mưa
xuồng mục rã
mái dầm khua nhã-nhạc
bóng trăng mờ.
Soi mặt cổ Hồ-Xuân-Hương
gợn sóng
vọng Cam-Ly, ngóng
Than-Thở, Đồi Thông
Hai Mộ hẹn nằm kề chưa
yên mả
Rừng Ái-Ân, hơi
hướm ủ còn nồng.
Mắt
nhức-nhối,
tia Mùa-Hè-Đỏ-Lửa
giấu
trong đùi, miểng
pháo-kích vẫn
chưa
nét chữ bậu nắn-nót
bày ra đó
bão
tố ngưng, nhận
hứng gió mưa lùa.
Wi-fi mất, gác tay nằm ủ
rũ
ngắm Tây-Thi điểm
phấn Động-Đình-Hồ
có mơ-ước, phải chi là
Phạm-Lãi
đã mất xuồng, đành cam
chịu sóng xô.
Chốn âm-phủ câu thơ
tình chân-thật
hoạt-tử-nhân, nhân-chứng
giữa đôi bên
lời cốt
tủy, qua truyền-âm-nhập-mật
niềm-tin trao, cần chi
phải đáp đền.
Thiên-nhãn
thấy dương-gian
đâu cười cợt
Thiên-nhĩ
nghe cảnh khổ
xót tương-lân
âm-phủ vét nỗi lòng còn
chi vét
bậu ngủ đi, tỉnh giấc
hết nợ nần.
Lời Gió Mưa:
HỰU ĐÁO
"Xuất mã phúc, nhập lư thai,
Diêm Vương điện tiền kỷ độ hồi.
Thủy tùng Đế Thích điện tiền quá,
Hựu đáo Diêm quân oa lý lai.".
Tạm Dịch:
(Ra bụng ngựa, vô bụng lừa,
Phủ Điện Tiền thường xuyên ghé tới.
Chạy qua Cung Đế Thích thăm chơi
Cuối cùng lại rơi tõm chảo Diêm Vương.).
Vậy mới biết linh hồn cũng thích ngao du giống như người phàm khoái đi du ngoạn.
Trang Y Hạ


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét