Tao cố bám - kiếm ăn trên đường phố
bởi
nhà tao mấy đời ở nơi đây
chiến
trường xưa còn giữ được cái thây
vài
"nhánh" gởi cho hồn thiêng sông núi.
xưa,
tuổi trẻ ra chiến trường nóng hổi
góc
ba lô còn dấu cánh phượng hồng
đêm
hậu phương từ cửa sổ ngóng trông
đèn
hỏa châu rọi về hôn nỗi nhớ.
đêm
chiến địa xói mòn trang sách vở
đời
chiến chinh trên đầu sóng bồng bềnh
chiến
công tràn họng súng rạng tuổi tên
chiếc
áo lính thấm mồ hôi với máu.
người
dân chết mắt còn nhìn trao tráo
nhà
bằng yên khói lửa chặn nẻo đường
người
mẹ bồng đứa con gái bị thương
người
vợ trẻ ôm xác chồng trắng xóa!
ngồi
lặng lẽ vệ đường như tượng đá
nghe
đạn reo từ các phía núi rừng
pháo
vô thành vui như tết tưng bừng
trên
làn sóng...hò reo - diệt nhiều địch.
giường
không ngủ chui xuống hầm - ai thích?
mấy
mươi năm giấc ngủ mẹ chập chờn
mắt
quầng thâm chạy giặc - của sạch trơn
trại
ở tạm sưởi mái tôn hầm hập
mảnh
đất tổ xới tung lên rồi lấp
bầu
trời đêm sợ bóng tối hiện về
những
chiếc xuồng len lén núp chân đê
chở
các đấng anh hùng đi "cứu nước"!
tao
bị cụt, chưa ngỏm là có phước
để
bây giờ nhìn thiên hạ ăn chơi
nhằm
nhò chi - mấy... nhà lầu, xe hơi
đồ
lẻ tẻ, ngó mần chi cho mệt!
cuộc
chiến dứt, thương cho thằng lỡ chết
mộ
thằng nào, được ngửi khói là may
thằng
trần truồng - ê lưng nằm chắp tay
lâm
râm nguyện: ông trời hẹn - sẽ ngó.
đất
chiến tuyến là vàng ròng, lộ rõ...
chết
thì thôi, nằm rục phỏng ích chi
thương
quê hương - trước sau cũng dời đi
đất
tập thể, để toàn dân lập nghiệp.
chống
cây nạng lăn đi cho hết kiếp
ngắm
phố tàu mỏi mắt, ngắm phố tây
thằng
lang thang - chỉ có tao với mầy
tay
chân đủ cũng kể như... cụt ngủn.
Trang
Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét