Thơ Tình Giấu Trong Tù
Bước
chân ra, tận hồn dông gió bão
bão
ngoài trời, bão dội xé con tim
mưa
chiều qua còn ướt sũng cánh chim
thân
ủ rũ nhìn mây không bay nổi!
xe
lăn bánh dưới khung trời đỏ ối
mới
ra đi đã nghĩ đến ngày về
lạ
lùng chi với núi cả sơn khê
không
mang nặng sao chân lê từng bước.
sự
đổi ngôi do thế nhân định trước
hay
quyền năng của thượng đế an bài
trong
mắt em ta trắng nhách đôi tay
không
khóc được nên hình hài rướm máu!
em quay gót, tin vào lòng nhân đạo
giọt
mồ hôi pha máu rải ngàn cây
cõng
tình bậu theo từng bước tù đày
phơi
nhan sắc ngời nắng nôi đen thẩm.
trời
phương Nam cỏ cây đều lạ lẫm
mới
hôm qua còn tha thiết yêu người
sao
bây giờ lại giấu bặt tiếng cười
thân
đổ bệnh không một ai chạy chữa!
ta
nhớ em - nhớ quay cuồng từng bữa
nuốt
sắn khoai nghèn nghẹn bóng hình em
lời
"xua đuổi" có chăng ta cũng thèm
ước
là mây bay về nơi xưa ấy.
em
bây giờ chai tay cùng ruộng rẫy
nét
kiêu sa đối mặt với thiếu ăn
má
môi hồng sao phủ kín đất cằn
giọt
mồ hôi có trôi đi nỗi nhớ!
chạy
loanh quanh miệng chén, kiến cũng sợ
ngó
xuống đời họng súng chĩa lăm lăm!
hừng
hực thù lửa đỏ cháy đêm rằm
phượng
cúi mặt, tiếc thương thầm tà áo.
nơi
quê ấy, em xếp hàng mua gạo?
đứng
xếp hàng mua "chất đốt" sưởi đông?
không
gạo - sắn, bo bo, tạm ấm lòng?
trong
địa ngục anh cũng nhai như vậy!
quá
phủ phàng cho những gì trông thấy
tình
thơ nghĩ về em ở trong tù
hẹn
hò chi trong ngục tối thiên thu
em
thánh thiện ẩn tấm thân cằn cỗi
ân
tình xưa nỗi lòng ta bối rối
cây
nào tươi giữa sa mạc hoang vu
đời
nhuộm đen trong ngõ cụt sương mù
thủy
và chung từ lòng em cảm nhận!
liệng
cây súng ta làm người bại trận
cầu
mong chi đom đóm đậu trên tay
dẫu
mai kia có sót lại hình hài
nhìn
thế sự, hít hà: cay với đắng.
Trang
Y Hạ
K4 - 1977
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét