Nàng Thơm
Quán rượu ẩn dười tàng cây bên
đường
Lincoln - miền đất Mỹ
đại lộ Trần Hưng Đạo, Sai
gòn ơi - nhớ thương
rộn luân vũ - ai tri âm, tri kỷ
nghiêng hồn qua
mắt xanh, da trắng nõn nường
Parking hàng hàng lớp lớp xe
hơi
sương áo mỏng choàng vai
khung trời lạnh
điếu thuốc đỏ rực nóng môi tựa
ma trơi
yên tĩnh nghĩ là nơi đất
thánh
ngụm rượu tây
ngấm mạch chui tuốt quê
Cần Đước
nhớ thuở ngồi
quốc rượu đế ven sông
xuồng bậu ngược xuôi, sóng vỗ
về bao lượt
ngất ngưởng dìu hoàng hôn
ngã bóng xuống đồng
Chợ Đào - chợ trưa, mặt
thiên thần lem luốc
Mỹ Lệ - vịt kêu cặp cặp, bậu
ngồi đếm nhịp xuân qua
xe ra Bình Chánh, xe vô Cần
Giuộc
bậu về đâu - ta trách ta sao
quá thật thà
nàng thơm gạo ủ tâm lòng ấm
áp
cọng rơm, cọng rạ tưởng mười
ngón giai nhân
tội tình chi, bậu phải chịu lắm
cơn bão táp
bữa sáo sang sông, sáo cùng
ta giáp mặt - bần thần
bậu ơi - ta cũng ra đi trong
một chiều nắng úa
cảm ơn bậu một thời
đã cho ta ghi nợ... rượu bao
năm
ta thương bậu nhưng cái
nghèo bốn mùa vây bủa
thôi, đừng trách
nhau chi...
khi vầng trăng đã giấu hết rằm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét