Ngồi Đợi Chúa Sinh Ra
Gió lạnh tụ về trên đồi đá
hai thằng ngồi - đợi Chúa sinh ra hai năm chưa biết tin gì cả ray rức niềm chung nỗi nhớ nhà
khẩu phần teo tóp bụng
lưng lửng
thiếu mỡ, thiếu đường da xanh xao lao động, chiều về đi không vững cùng mẹ, mà sao chẳng đồng bào
cần xé dính cơm - gom cho
vịt
nửa đêm “đột kích” lén đem về anh bạn cùng phòng đem giấu tịt chia nhau ngấu nghiến chẳng khen chê
đêm nay Chúa giáng sinh trần
thế
trẻ thơ còn bú chưa hiểu gì chờ Chúa lớn khôn con sẽ kể hòa bình thống nhất lại phân ly
guigoz, con nấu dăm hạt bắp
đợi ngôi sao lạ đến phương nào gia đình hai năm chưa được gặp chuông thánh vọng về lòng nao nao |
chúng con những thằng từ tứ
xứ
đầu hàng quăng súng tụ nơi đây
đầu hàng, sao bắt tù vậy hử
đói rách khác chi bị lưu đày
đầu hàng quăng súng tụ nơi đây
đầu hàng, sao bắt tù vậy hử
đói rách khác chi bị lưu đày
trời khuya sương lạnh lòng
quặn thắt
áo tù đã mỏng lại rách bươn
thánh ca theo gió ru dìu dặt
Chúa cũng sinh ra ở trên đường
áo tù đã mỏng lại rách bươn
thánh ca theo gió ru dìu dặt
Chúa cũng sinh ra ở trên đường
chắc chắn đêm nay mẹ ngồi đọc
cho đầy tràng hạt.. nguyện cho con
chắc chắn đêm nay mẹ ngồi khóc
xa cách mấy năm biết sống còn
cho đầy tràng hạt.. nguyện cho con
chắc chắn đêm nay mẹ ngồi khóc
xa cách mấy năm biết sống còn
gô bắp con chêm ba lần nước
chia nhau mấy hạt mừng Giáng Sinh
nếu phải là Vua, con cố bước
Bê-Lem ở đó - Chúa một mình
chia nhau mấy hạt mừng Giáng Sinh
nếu phải là Vua, con cố bước
Bê-Lem ở đó - Chúa một mình
thân tù, chúng con lắm tủi
nhục
có khác gì xưa Chúa đóng đinh
miền nam con sống - đang hạnh phúc
tai ương ấp xuống bất thình lình
có khác gì xưa Chúa đóng đinh
miền nam con sống - đang hạnh phúc
tai ương ấp xuống bất thình lình
gió lạnh tụ về trên đồi đá
hai thằng ngồi đợi Chúa sinh ra
xa cách ruột rà, sầu bao nả
sao khuya dấu mặt giữa ngân hà.
hai thằng ngồi đợi Chúa sinh ra
xa cách ruột rà, sầu bao nả
sao khuya dấu mặt giữa ngân hà.
Trang Y Hạ
K4, Giáng Sinh 1976
gió lạnh tụ về trên đồi đá
Trả lờiXóahai thằng ngồi đợi Chúa sinh ra
xa cách ruột rà, sầu bao nả
sao khuya dấu mặt giữa ngân hà....
Không biết phải dùng lời lẽ như thế nào để diễn tả cảm xúc dâng trào trong lòng tôi...Đọc bài thơ, tôi khóc, khóc cho chuyện ngày qua, khóc cho người, khóc cho ta, khóc cho cả dân tộc Việt Nam ở hiện tại vẫn đang hủy hoại lich sử, hủy hoại những nền tảng của giá trị đạo đức và tình dân tộc, khóc cho tương lai mờ mịt của thế hệ con cháu chúng ta. Lịch sử sẽ đi về đâu trong đem tối?
Cảm ơn cô giáo đã nhận xét...!
Trả lờiXóa