ĐẾM SÓNG HỒ THU
Ba mươi năm chân vui bước
vào nghề
gõ đầu trẻ - bằng nỗi lòng
háo hức
truyền dòng chữ thấm qua từng
tâm thức
tuổi măng non di sản của
tương lai
nhan sắc ngời có dần dần nhạt
phai
theo “giáo án” mỏi mòn đêm
trăn trở
ngọn đèn khuya rọi soi từng
trang vở
tiếng gà đêm nôn nóng gáy gọi
ngày
tấm bảng đen oằn lưng bụi phấn
bay
sàng từng chữ gởi qua miền
hy vọng
mắt thơ ngây tựa ngàn tia nắng
mỏng
đã xóa đi hết mệt nhọc đời
thường
rồi từng lứa ra đi khắp bốn
phương
công thành danh toại [hay] sa cơ
thất thế
cuối chân mây phải chăng là
ngấn lệ
thân con tằm suốt kiếp chỉ
nhả tơ
hạ lại về phượng buồn bã chơ
vơ
ve trỗi khúc biệt ly sầu não
nuột
tôi đứng lặng nghe tim mình đau
buốt
ba mươi năm dằn xé nỗi nhớ
thương
ba mươi năm mưa nắng dội sân
trường
chữ cơ cực nở trong hồn lớp
trẻ
điểm thời gian - đành chia
tay - đau xé
chân bước đi - đi như kẻ mộng
du
tôi trở về đợi đếm sóng hồ
thu
chiếc lá rơi khẽ khàng rung
mặt nước
từ bục giảng ngẫm ra rằng có
được
một gia tài đồ sộ: “phấn, bảng
đen”!
Trang Y Hạ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét