MÙA HÈ NĂM ĐÓ
“Cầu
thệ thủy ngồi trơ cổ độ,
Quán
thu phong đứng rũ tà huy”.
(Nguyễn Gia Thiều).
Có
một mùa hè gọi là đỏ lửa
Anh
về Sài Gòn đôi mắt quầng thâm
Em
đâu biết rừng cao su chia nửa
Nửa
đạn bom những cái chết âm thầm
Mùa
hè Sài Gòn nắng vàng Phượng đỏ
Em
làm sao biết có Tống Lê Chân
Tống
Lê Chân ở đâu? Và ở đó…
Có
những gì khiến anh phải trầm ngâm?
Ta
đi bên nhau giữa phố đông người
Anh
không nói làm sao em biết được
Đêm
chiến trường với vầng trăng mọc ngược
Rừng
cao su thành tháp pháo xé trời
Lửa
chiến trường đốt cháy những bài thơ
Đốt
cháy của anh những người bạn trẻ
Anh
về Sài Gòn còn nguyên dáng vẻ
Chinh
nhân buồn, uống cạn giọt buồn rơi.
Chiến
tranh đã cắt đôi một mùa hè
Nửa
bên em rợp trời hoa Phượng đỏ
Nửa
bên anh là những vầng lửa đỏ
Có
bao giờ em biết “chiến tranh” đâu?
Năm
mươi năm qua một cuộc biển dâu
Khi
em biết mùa cao su đỏ lá
Biết
Tống Lê Chân năm đó ở đâu
Thì
người đã bay đi không trở lại.
(KC)
.jpg)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét